Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên tập: Melly
Hiệu đính: Ngọc Vi
- Đại pháo nhắm vào chúng ta à? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?
Lâm Vãn Vinh lấy kính viễn vọng rà soát một lượt. Mấy khẩu hỏa pháo này kích cỡ cực lớn, nòng pháo thô dài, vừa nhìn biết ngay là loại đã qua cải tiến, uy lực không thể tầm thường được. Hắn bỏ kính viễn vọng xuống, nắm lấy tay Ninh tiên tử:
-Tỷ tỷ, tỷ phải đáp ứng ta một việc, bất kể thế nào, đều không thể tách rời ta.
Ninh Vũ Tích cúi đầu xuống, khẽ hỏi:
- Sao ngươi lại nói vậy? Có phải có gì khác thường không?
Lâm Vãn Vinh nắm chặt lấy tay nàng không rời, vẻ mặt phức tạp đáp:
- Nếu như ta đoán không sai, đây hắn là Thanh Tuyền mời Từ Chỉ Tình tới. Chỉ có người tinh thông cơ quan, tính toán như Từ tiểu thư, mới có thể nghĩ ra chủ ý này.
Hắn nói đơn giản, nhưng Ninh Vũ Tích căng thẳng, tựa như cảm nhận được gì đó:
- Ý ngươi là, bọn Thanh Tuyền đã nghĩ ra biện pháp à?
Ánh mắt nàng có chút thẫn thờ, im lặng không nói.
Lâm Vãn Vinh mỉm cười, không chút để ý:
- Nghĩ ra biện pháp thì sao nào? Ta tuyệt đối không cho tỷ tỷ rời khỏi ta, nếu không, ta tình nguyện chẳng cần xuống núi.
Tiên tử dịu dàng đưa mắt nhìn hắn, sương khói mênh mông từ từ dâng trào, lắc đầu khẽ nói:
- Đừng nói mấy lời trẻ con nữa. Đã nguyện cược phải biết chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2036718/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.