Dịch: Bá Thiên Bang
Biên dich: Melly
Biên tập: Ngọc Vi
Một hơi thở nhẹ nhàng thơm mát phả bên người, Lâm Vãn Vinh thoáng ngẩn ngơ, An tỷ tỷ hồ mị hiện ra trước mắt, mọi thủ đoạn của hắn đều không có đất dụng võ, An Bích Như dường như đã bắt đúng mạch môn của hắn, chỉ với nhất cử nhất động có vẻ lơ đãng kia, hay chỉ là một nụ cười, một cái nhăn mặt cũng khiến cho bất cứ ai cũng phải kinh tâm động phách, hớp hết tâm hồn, nàng quả thật sinh ra để khắc chế hắn.
Sau nhiều ngày li biệt, hôm nay An tỷ tỷ đã đứng sờ sờ ở trước mặt. Lắng nghe giọng nói như chuông ngân, nhìn thấy nàng tự nhiên tươi cười, trong lòng Lâm Vãn Vinh ngây ngất đến nổi không thể nói thành lời. Ngàn dặm cùng nhau, giờ đầy lặng lẽ đối mặt, mối thâm tình cảm động đất trời này, khiến hắn suốt đời cũng khó có thể báo đáp.
Bóng đêm mát lạnh như nước, từng cơn gió thổi nhẹ nhẹ táp vào mặt, bầu trời yên bình đầy sao sáng, dưới ánh trăng, thảo nguyên phảng phất như được phủ lên một lớp lụa mong manh trông thật lung linh huyền ảo. Hai người ngồi dựa vào nhau, những hạt sương đêm đã thấm ướt quần áo cũng như khuôn mặt bọn họ, như họ lại hồn nhiên chẳng hề để ý tới, trong lúc này tựa như chỉ còn nghe thấy nhịp đập của con tim hòa cùng hơi thở của nhau mà thôi.
Hàng lông mi cong dài của An tỷ tỷ có chút run rẩy, nàng lặng lẽ thở dài, chậm rãi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2036534/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.