Dường như những người quen thuộc với Tần Mộ Dao đều có thể cảm nhận được giờ phút này trên mặt nàng đang hiện lên tia phẫn nộ. Thân thể Mạc Thiếu Khanh run run.
‘Dao Nhi muốn làm gì?’
Theo bản năng hắn cầm tay nàng, nhìn nàng đầy nghi hoặc.
Tần Mộ Dao vô cùng hiểu rõ từng hành động của Mạc Thiếu Khanh, chỉ cần một ánh mắt là nàng có thể biết giờ phút này hắn đang suy nghĩ cái gì, khóe miệng mỉm cười nhẹ. Tần Mộ Dao cầm lại tay hắn muốn để hắn yên tâm.
Tần Mộ Dao đi từng bước lại gần Tề Duệ, nhìn thấy sắc mặt Tề Duệ dâng lên tia vui sướng, không khỏi chớp chớp mắt.
Tề Duệ hôn mê lâu như vậy, xem ra đầu óc đã bị hồ đồ rồi. Dường như nàng không còn thấy thần thái tinh nhuệ ngày xưa trong đôi mắt hắn nữa rồi.
Tề Duệ trước mắt, cho dù vẫn mang thân phận hiển hách như trước kia thì đã sao? Chỉ là một nam nhân bị tình yêu làm cho mờ mắt, tâm hồn lệch lạc mà thôi!
“Dao Nhi…”
Tề Duệ vô cùng vui sướng, nghĩ rằng hành động này của Tần Mộ Dao có nghĩa là nàng đồng ý đi cùng hắn, hoàn toàn quẳng câu hỏi của Tần Mộ Dao ra khỏi đầu. Giờ phút này, trong mắt hắn chỉ có bóng dáng của Tần Mộ Dao mà thôi.
“Hài tử là không thể nhận loạn được đâu nha!”
Tần Mộ Dao đứng trước mặt hắn, nhìn hắn, mỉm cười. Trong đôi mắt nàng lóe lên ánh sáng như một tiểu ác ma, bàn tay đặt lên bụng.
Nàng có thể cảm nhận được bảo bối đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442618/quyen-2-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.