“Duệ Vương gia, ngươi không quên đây là chiến trường đấy chứ?”
Lâm Sở thật cẩn thận đẩy kiếm của Tề Duệ đang kề trên cổ mình ra.
Từ sau khi tranh chấp với nhau về chuyện Hiên Viên Hồng, hai người bọn họ đều vô cùng ăn ý hòa hợp. Tuy rằng hiểu rằng đối phương không ưa gì mình, nhưng đều cố gắng để không xảy ra tranh chấp với nhau.
Hai lần trước công chiếm thành trì Bắc Tĩnh quốc, hai người bọn họ phối hợp vô cùng hài hòa. Nhưng không nhắc thì hắn ta lại tưởng Lâm Sở hắn thật sự sợ Tề Duệ.
“Chiến trường thì thế nào? Ta không cho phép ngươi được gây thương tổn cho nàng. Ai muốn tổn thương nàng, trước hết phải nhớ rằng Bản vương không cho phép!”
Tề Duệ nói một cách sắc bén. Hắn vẫn nhớ rõ lúc vừa mới nghe nói Dao Nhi chính là người dẫn quân xuất chinh, hắn đã muốn gϊếŧ người. Lúc đó hắn liền hối hận.
Mình ngăn cản Hiên Viên Hồng ra chiến trường, mục đích là khiến mình dễ dàng thắng trận. Nhưng không ngờ lại đẩy Dao Nhi ra trận. Trong lòng xẹt qua một chút chua xót. Cái này gọi là cái gì? Hắn mới là người khởi xướng phải không?
Hắn biết, nếu không phải vì mình, Dao Nhi sẽ không ra chiến trường. Một khi Dao Nhi xảy ra chuyện gì, hắn nhất định sẽ không tha thứ cho mình!
Hắn muốn Dao Nhi được an an ổn ổn!
“Ha ha… Không ngờ đường đường Duệ Vương gia mà lại ngây thơ như vậy!”
Trong mắt Lâm Sở xẹt qua một chút khinh thường. Đẩy Tề Duệ ra, đứng dậy chỉnh đốn y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442595/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.