Lúc trở lại Mạc phủ, đã qua thời gian cơm chiều. Tần Mộ Dao vừa vào đến cổng, liền thấy một đám nha hoàn đang vội vã, thần sắc trên mặt dường như mang theo tia lo lắng.
Tần Mộ Dao khẽ nhíu mày.
Nha hoàn và gia đinh của Mạc phủ đều được chọn lựa nghiêm khắc. Nàng chưa từng nhìn thấy thần sắc kích động như thế bao giờ.
“Thanh Lam, đi xem đã xảy ra chuyện gì?”
Tần Mộ Dao thản nhiên liếc Thanh Lam một cái, ra hiệu cho nàng ta bằng ánh mắt. Trong lòng nàng đang muốn mau chóng nhìn thấy Mạc Thiếu Khanh, bước chân nhanh hơn, đi về phía tiểu viện.
Đi vào tiểu viện, ngăn cách với cái rét lạnh bên ngoài, Tần Mộ Dao lập tức cảm giác được cả người được vây quanh bởi sự ấm áp.
Nghĩ đến Mạc Thiếu Khanh, trên mặt Tần Mộ Dao dâng lên một nụ cười ngọt ngào.
“Hồng Anh, Phò mã đâu?”
“Phò mã ở trong căn phòng phía tây.”
Ánh mắt Hồng Anh khẽ lóe, do dự một lát, mới nhớ ra đó là Mạc Đại thiếu gia đã bị nàng và Thanh Lam dẫn đi.
Hồng Anh vừa nói, liền thấy bóng dáng bên cạnh mình đi rất nhanh về căn phòng phía tây. Trên mặt Hồng Anh dâng lên một chút ý cười.
Bước chân của tiểu thư mới vội vàng làm sao! Nhất định là người muốn mau nhìn thấy Phò mã.
Nghĩ đến chuyện sáng nay vô tình nhìn thấy sự ngọt ngào của bọn họ, phút chốc trên mặt thoáng đỏ bừng.
Tần Mộ Dao đẩy mạnh cửa ra.
“Thiếu Khanh… Thiếu Khanh?”
Tiến vào phòng Tần Mộ Dao tìm kiếm xung quanh, gọi tên Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442589/quyen-2-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.