“Mạc tiểu thư thật sự khẳng định đem thứ quý trọng như vậy tặng cho ta sao?” Trong thanh âm của Tần Mộ Dao tràn ngập chờ mong cùng hưng phấn. “Đây chính là thứ Duệ Vương gia đưa, ta nằm mơ cũng đều muốn có được a!” Mạc Yên giật mình, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói tiếp như thế nào. Mục đích của nàng bất quá là muốn ở trước mặt Tần Mộ Dao khoe ra thôi! Ở dự tính của nàng, lấy tính tình Tần Mộ Dao, chắc chắn là sẽ không muốn thứ gì của nàng, nếu thật sự để cho nàng đưa đi, nàng quả thật có chút luyến tiếc. “Mạc tiểu thư, sao ngươi lại không nói lời nào? Ngươi sẽ không nên là muốn đổi ý đi?” Phía sau bình phong Tần Mộ Dao nhợt nhạt giương khóe miệng lên. Chút độ lượng này đã nghĩ muốn ở trước mặt nàng thị uy. Nàng bắt đầu hoài nghi, nàng có cần thiết cùng một cái đối thủ như vậy phân cao thấp hay không! “Không…… Không có, làm sao có thể? Yên Nhi là thật tâm muốn đem miếng ngọc bội này đưa cho Tần tiểu thư!” Mạc Yên vội vàng nói, xả ra vẻ tươi cười, trong lòng bắt đầu có tính toán mới. “Vậy Mộ Dao liền cám ơn ngươi, ngươi đem ngọc bội đặt ở trên bàn là được rồi!” ‘Thị uy?’ Nàng khiến cho thị uy không được, ngược lại còn tự rước lấy buồn bực. Mạc Yên đem ngọc bội đặt ở trên bàn, nhưng không có rời đi, ánh mắt lóe ra, nhìn phía sau bình phong sương khói lượn lờ, trong lòng cảm thấy khó chịu. “Ưm…… Mạc tiểu thư còn có việc gì sao?” Tần Mộ Dao tận tình hưởng thụ thư sướng nước ấm tạo cho của nàng, không khỏi than thở một tiếng. ‘Thoải mái a!’ Mạc Yên ổn định tâm thần, hai tay gắt gao nắm lấy nhau, như là hạ quyết tâm. “Yên Nhi có một chuyện muốn nhờ!” Động tác nghịch nước của Tần Mộ Dao dừng một chút. Cầu nàng? Không phải đến thị uy sao? Nàng ta có chuyện gì cần cầu nàng? “Nói thử một chút!” “Yên Nhi muốn cầu Tần tiểu thư đem Duệ Vương gia tặng cho ta!” Mạc Yên đã muốn đưa ra tiền đặt cược cuối cùng. Thái độ Tề Duệ đối Tần Mộ Dao càng ngày càng ái muội không rõ, nàng không thể từ chỗ Tề Duệ xuống tay, cầu Tần Mộ Dao là cách duy nhất. Tần Mộ Dao hoàn toàn cứng đờ, xuyên thấu qua bình phong, mơ hồ thấy thân ảnh Mạc Yên. Cầu nàng đem Tề Duệ tặng cho nàng ta? Mạc Yên yêu Tề Duệ có sâu như vậy, có thể cho nàng ta thấp kém như vậy? Tần Mộ Dao không khỏi cảm thấy buồn cười. Tần Mộ Dao suy nghĩ xong, hồi lâu không nói lời nào. Thời gian này ở trong mắt Mạc Yên từng phút từng giây đều trôi qua cực kỳ chậm. Không có được đáp án của Tần Mộ Dao, Mạc Yên đột nhiên hối hận. Nàng sao lại có thể buông chính mình tự tôn, cầu một nữ nhân ngày xưa nàng khinh thường? Nghĩ đến đây, trong mắt Mạc Yên xẹt qua một vệt sáng, khóe miệng giương lên một chút khinh thường. “Tần tiểu thư, Yên Nhi vừa rồi bất quá là nói giỡn, Duệ Vương gia thích là ta, không phải ngươi, ta làm sao có thể để ngươi tặng hắn cho ta đây?” Mày Tần Mộ Dao gắt gao mặt nhíu vào nhau. Trò diễn này là như thế nào a? Muốn cùng nàng chơi đùa đúng không? Sắc mặt Tần Mộ Dao lập tức trầm xuống. “Ngươi làm sao biết hắn thích ngươi, mà không phải Tần Mộ Dao ta đâu?” “Hắn không phải đã nói sao? Hắn thích là tài nữ, cũng không phải là nữ tử vô dụng!” Mạc Yên hừ lạnh một tiếng. Lúc này nàng đã muốn hoảng không chọn từ, chỉ lo làm sao đem tự tôn vừa rồi bị chính mình bỏ đi lại tìm trở về, hoàn toàn không tương xứng với tiểu thư khuê các tao nhã dịu dàng. “Phải không? Tài nữ?” Nàng nhưng thật ra quên, Mạc Yên là đệ nhất tài nữ! Tần Mộ Dao nâng một chút nước, từ phía trên đổ xuống đến, đổ vào chỗ đầy đặn trước ngực làm cho chính nàng vô cùng vừa lòng. “Không biết đệ nhất tài nữ cùng đệ nhất mỹ nữ, rốt cuộc ai mới là đệ nhất chân chính a!” ‘Đệ nhất tài nữ?’ Nàng kiến thức quá cờ của Mạc Yên, bất quá là thủ hạ bại tướng của nàng mà thôi! Nhớ tới bức tranh uyên ương đạp nước, ngay cả uyên cùng ương cũng phân biệt không rõ ràng lắm, bốn chữ ‘đệ nhất tài nữ’ này chỉ sợ không thể phục chúng đi! Mạc Yên nghe khẩu khí Tần Mộ Dao, cũng tự nhiên mà liên tưởng đến hai lần trước nàng ở trước mặt nàng ta thất bại, trong lòng nháy mắt đã không có nhiều sức lực như vậy. Nhưng là tên đã kéo căng trên cung không thể không bắn, lúc này nếu nàng lại bại trận, như vậy nàng về sau liền càng thêm không thể ngẩng đầu trước mặt Tần Mộ Dao. “Nữ nhân chỉ có mỹ mạo có ích lợi gì? Dung nhan trước lúc già, muốn dùng dung mạo nắm giữ một người nam nhân, chuyện này cũng không phải là cử chỉ sáng suốt!” Mạc Yên khẽ cười nói. Nếu Tề Duệ yêu là dung mạo nữ nhân, vậy trước kia sẽ không đem Tần Mộ Dao coi là cây cỏ. Nhưng là, nếu một nữ nhân vừa có dung mạo, vừa có tài hoa, vậy …… Nghĩ đến đây, trong lòng Mạc Yên càng thêm không xác định. Tần Mộ Dao không ra vẻ gì. Nữ nhân là không thể không có mỹ mạo, bất quá theo trong giọng Mạc Yên nói, nàng ẩn ẩn có thể cảm giác được Mạc Yên lo lắng không thôi. ‘Nếu nàng ta không kiêng kị mình, hôm nay cũng sẽ không xuất hiện ở trong này. Đầu tiên là thị uy, sau đó là chính sách dùng bi thương làm vũ khí, lại đến bây giờ khí thế bức người.’ “Mạc tiểu thư thật ra nhìn thấu triệt!” Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên, đột nhiên theo trong nước đứng lên, xích lỏa thân mình bước ra thùng tắm, đi đến bên cạnh bình phong, ánh mắt dừng ở trên y phục bên cạnh, ý cười khóe miệng dần dần mở rộng. Vươn tay, lướt qua bộ y phục kia, cầm lấy vài mảnh vải dệt mỏng manh ở bên cạnh đó, khoác ở tại trên người chính mình, tao nhã tiêu sái ra bình phong. Lúc Mạc Yên nhìn đến Tần Mộ Dao đi ra bình phong, cả người phút chốc cương ở nơi nào, trợn mắt há hốc miệng, kế tiếp là vẻ mặt đỏ bừng, trong lòng mang theo một tia cô đơn. Lúc này Tần Mộ Dao mặc nội y tự chế, một tầng vải bạc mỏng như cánh ve ở trên thân thể của nàng, da thịt nàng như ngọc, nội y lại bám chặt vào cơ thể. Trước ngực đôi ’36d’ vóc người kiêu ngạo như ẩn như hiện bại lộ ở trong không khí, mang theo vài phần mê hoặc, hoàn toàn có thể làm cho nam nhân điên cuồng, làm cho nữ nhân hâm mộ ghen tị cùng hận. Mạc Yên chưa từng có xem qua thân thể nữ nhân khác, nhưng là dáng người Tần Mộ Dao quả thật ngay cả chính nàng cũng cảm thấy mình kém. Còn có hai thứ được làm tử vải dệt khiến người khác tức giận trên người nàng ta không biết là cái gì. Mặc ở trên thân thể của nàng ta thích hợp đến thần kỳ. Ngay tại vừa rồi, nàng nghĩ nếu nàng là nam nhân, nàng cũng sẽ không chút do dự đi lên, nàng không thể không thừa nhận, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Tần Mộ Dao là hoàn toàn xứng đáng! Nhất thời, Mạc Yên hiểu được, Tần Mộ Dao là đang dùng hành động thực tế nói cho nàng, điều kiện Tần Mộ Dao nàng ta có được so với nàng càng nhiều! “Mạc tiểu thư, ngươi xem như vậy đủ chưa? Muốn ta đem tầng sa mỏng này cũng cởi bỏ sao?” Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên. Phản ứng của Mạc Yên đúng là thứ nàng muốn! “Ngươi……” Trên mặt Mạc Yên lúc đỏ lúc trắng, biết chính mình ở trong này chỉ có tự rước lấy nhục, chính mình lần thứ ba thua ở trên tay nàng ta, trong lòng thực không cam lòng. Không biết nên làm gì khiến Mạc Yên xấu hổ không chịu nổi, trong lòng thầm nghĩ nhanh chút rời nơi này đi, hung hăng trừng mắt nhìn Tần Mộ Dao một cái, rất nhanh lao ra phòng. Cửa phòng bị mở ra, Mạc Yên cúi đầu thế nhưng không có chú ý tới nàng lướt sát qua thân ảnh một người nam nhân. Khóe miệng Tần Mộ Dao giương lên một chút ý cười, một chút tâm lý như vậy, ngay tại trước mặt nàng đùa giỡn thủ đoạn! ‘Ai! Nàng còn tưởng rằng Mạc Yên rất cao minh, nhưng cũng không gì hơn cái này!’ Một trận gió lạnh thổi tới, Tần Mộ Dao ôm chặt hai vai. Thời tiết này chỉ mặc nội y thêm một lớp sa mỏng có thể bị xem nhẹ, quả thật đủ lạnh! Đang muốn xoay người đi mặc một bộ y phục dầy một chút, lại nghe cạch một tiếng, giống như có cái gì rơi trên mặt đất bị đánh nát. Tần Mộ Dao nhìn lại, rõ ràng thấy một người nam nhân cao lớn không chớp mắt một cái nhìn chằm chằm…… thân thể chính mình. Tầm mắt kia như là dính ở trên thân thể của nàng…… Từ trên cao đi xuống…… Tần Mộ Dao nhịn không được khẽ rủa. ‘Mạc Yên chết tiệt, người đi rồi cũng không nhớ đóng cửa!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]