“Ưm……” Choáng váng đầu! Đây là cảm giác đầu tiên khi Tần Mộ Dao tỉnh lại! Toàn bộ thân thể xụi lơ vô lực. Tần Mộ Dao mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt đó là hoàn toàn xa lạ, trong lòng lập tức cảnh giác, ngồi bật dậy, đánh giá bài trí trong phòng! Bài trí lịch sự tao nhã, mỗi một cái chi tiết đều thực trong sáng thực xinh đẹp, rõ ràng không phải phòng khách điếm! Lúc này, một cái ý niệm nhảy vào trong đầu trong óc Tần Mộ Dao. ‘Mình tám chín phần mười là bị bắt cóc!’ Trong đầu Tần Mộ Dao rất nhanh hiện lên một ít hình ảnh linh tinh. Nàng luôn luôn tỉnh ngủ, những là tối hôm qua bởi vì quá mức mệt nhọc, ngủ đặc biệt ngon, thế nhưng một chút cũng không có nhận thấy được dị thường. Tần Mộ Dao nhảy xuống giường, đang muốn tìm kiếm nơi này rốt cuộc là nơi nào, lại nghe đến một cái thanh âm lạnh như hàn băng từ một góc ẩn nấp truyền ra. “Nàng tỉnh!” Từ lúc Tần Mộ Dao bị đưa đến nơi này, Lộng Nguyệt liền luôn luôn tại trong gian phòng đó, vừa rồi nhất cử nhất động của nàng một chút cũng không lạc khỏi mắt hắn. Thanh âm bất ngờ xuất hiện làm cho Tần Mộ Dao theo bản năng theo thanh âm nhìn qua. Rõ ràng thấy một sườn mặt nam nhân, hình dáng tuấn mỹ lộ ra một tia cương nghị, thân ảnh cao to làm cho người ta sinh ra một cỗ áp lực vô hình! Tần Mộ Dao giật mình không phải vì trong phòng có nam nhân khác, mà là lại có người ở trong phòng nàng nhưng không có phát giác đến! “Ngươi là ai?” Tần Mộ Dao nhìn nam nhân trước mắt, chậm rãi hướng hắn đến gần, nàng muốn thấy rõ ràng mặt hắn. Có thể ở dưới mí mắt của Tề Duệ không coi ai vào đâu đem nàng bắt đi. Nam nhân này không thể khinh thường. “Ta có thể đặc biệt cho phép ngươi gọi ta Lộng Nguyệt!” Lộng Nguyệt giương khóe miệng lên, xoay người, cặp mắt nâu đồng kia vừa vặn chống lại ánh mắt tìm kiếm của Tần Mộ Dao. Yêu nghiệt! Lúc Tần Mộ Dao nhìn đến mặt nam nhân này, trong đầu chỉ có hai từ này hiện lên. Nàng nghĩ nam nhân có được hơi thở lãnh liệt cương nghị như vậy ngũ quan nhất định cũng là cương nghị nghiêm túc, nhưng là không nghĩ tới nam nhân tên là Lộng Nguyệt này lại có khuôn mặt còn xinh đẹp hơn nữ nhân, nếu giả trang thành nữ nhân, nàng nghĩ nhất định sẽ làm nữ nhân chân chính cũng tự biết xấu hổ. Để cho người ta cảm giác như đui mù đó là cặp mắt nâu kia, giống như có một loại ma lực, chỉ cần nhìn vào đôi mắt đó, sẽ không biết mà bất giác trầm mê trong đó, càng lún càng sâu, không thể tự kềm chế! Lần đầu tiên nhìn đến đôi mắt mê hoặc lòng người như vậy! ‘Mê hoặc lòng người?’ Tần Mộ Dao đột nhiên ngẩn ra, như là đột nhiên ý thức được cái gì đó, hai tay hung hăng đâm đùi chính mình một chút, đau đớn làm cho nàng lập tức tỉnh táo lại, rất nhanh từ trong cặp mắt có thể hút linh hồn kia của hắn giãy ra, trong đầu hiện lên một cái ý niệm: ‘Ánh mắt hắn không đơn giản!’ “Lộng Nguyệt? Cung chủ Nguyệt cung?” Tần Mộ Dao không dám lại nhìn hai mắt hắn, dường như là dựa vào trí nhớ Tần Mộ Dao trước kia, biết được một chút tin tức về người này. Khó trách cặp ánh mắt kia sẽ làm người ta sinh ra ảo giác. Đồng thuật là bí kíp độc môn của Nguyệt cung, hơn nữa chỉ có Cung chủ các đời của Nguyệt cung mới có tư cách tu luyện đồng thuật! Mà Cung chủ đương nhiệm – Lộng Nguyệt, năm năm trước gϊếŧ Lão Cung chủ, thay thế ông. Từ đó đến nay, Nguyệt cung dưới sự dẫn dắt của Lộng Nguyệt trở thành môn phái số một số hai trên giang hồ, vừa chính vừa tà! “Ừ!” Đôi mắt nâu của Lộng Nguyệt xẹt qua một chút ý cười. Có thể nhanh như vậy từ trong đồng thuật của hắn thoát đi ra, trên thế giới này cũng không có mấy người, hắn nhưng thật ra không nghĩ tới Tần Mộ Dao lại là một trong số đó. Trong đầu hiện lên một ít hình ảnh, mi tâm Lộng Nguyệt hơi hơi nhíu lại, hai tay nắm chặt thành quyền, trong lòng có một thanh âm đang kêu gào, giống như ẩn hàm vài phần tức giận. Nhưng gần như là trong nháy mắt, Lộng Nguyệt lại thả lỏng tâm tình, trong ánh mắt nhìn Tần Mộ Dao tràn ngập tìm tòi cùng nghiên cứu. Phản ứng vi diệu kia của hắn không có tránh được hai mắt lợi hại của Tần Mộ Dao, một khắc vừa rồi, ánh mắt hắn nhìn nàng rất quen thuộc, giống như hận không thể gϊếŧ nàng. Phát hiện này làm cho Tần Mộ Dao giật mình, trong trí nhớ không có gặp qua khuôn mặt này, tức giận này của hắn đối với nàng từ đâu mà đến? ( Ụt : Có ai nghĩ như ta nghĩ không =)))))~ nỗi nhục bị vỗ mông :3 ~ ) Thấy Lộng Nguyệt khôi phục như thường, Tần Mộ Dao bất động thanh sắc, trong lòng lại đối Lộng Nguyệt càng thêm hoài nghi. “Bắt ta đến nơi đây là có mục đích gì?” “Ta chỉ là thành tâm mời Tần tiểu thư đến nơi đây làm khách thôi!” Lộng Nguyệt đương nhiên nói. “Làm khách? Là ta tài sơ học thiển, hay là Lộng Nguyệt Cung chủ lập dị? Đây là lần đầu tiên nghe nói, mời người làm khách lại dùng loại phương pháp này!” Trong mắt Tần Mộ Dao xẹt qua một chút không vui, ngữ khí mang theo nồng đậm châm chọc. Kẻ ngốc mới có thể tin tưởng hắn mời nàng đến chỉ là làm khách mà thôi. Lộng Nguyệt híp mắt, đột nhiên cười khẽ ra tiếng. ‘Quả nhiên là nhanh mồm nhanh miệng.’ “Mọi việc trước lạ sau quen, Tần tiểu thư thích ứng là được rồi!” Tần Mộ Dao có chút há hốc miệng. Trước lạ sau quen? Chẳng lẽ hắn còn muốn nàng trải qua chuyện như vậy thêm vài lần? Tần Mộ Dao áp chế xúc động muốn nổi bão, làm cho bản thân trấn định xuống, nhắm mắt. “Đã đến rồi thì nên ở lại, hy vọng thủ pháp Nguyệt cung chiêu đãi ‘khách nhân’ không cần ‘đặc biệt’ như vậy mới được!” Trong lòng Tần Mộ Dao rõ ràng, Lộng Nguyệt tốn không ít khí lực đem nàng đưa đến nơi này, không có đạt tới mục đích hắn sẽ không thả nàng rời đi, nàng hiện tại chỉ có đi một bước tính một bước! Nàng như có như không nhìn thoáng qua khuôn mặt yêu nghiệt kia. Thực bất hạnh, lại nhìn đến mặt yêu nghiệt này, nàng cảm thấy không hề kinh diễm, ngay cả là mặt xinh đẹp này cũng không có cách nào tiêu trừ tức giận tiềm tàng ở trong lòng nàng. Ánh mắt Lộng Nguyệt run run, trong mắt xẹt qua một đạo tia sáng khác thường. “Đương nhiên, Tần tiểu thư an tâm ở Nguyệt cung, nàng sẽ thích nơi này!” “Hy vọng như thế!” Tần Mộ Dao nghiến răng nghiến lợi, trong lòng lại đang oán thầm: ‘Lộng Nguyệt, nếu không phải ngươi đạt tới mục đích trước, như vậy chính là Tần Mộ Dao ta làm cho ngươi cách mục đích của ngươi càng ngày càng xa!’ Hai người bốn mắt giao hội, lúc này đây, Lộng Nguyệt nhưng không có sử dụng đồng thuật, mà một cái liếc mắt này, lại làm cho Tần Mộ Dao lần nữa có cảm giác quen thuộc. Đang lúc nàng muốn tìm hiểu cảm giác quen thuộc là từ đâu mà đến, tuấn mi Lộng Nguyệt nhíu lại, giây tiếp theo, cả người như một trận gió biến mất khỏi phòng, chỉ còn lại cánh cửa lay động trong gió, phát ra thanh âm kẽo kẹt, cùng với thanh âm Lộng Nguyệt từ ngoài cửa truyền đến. “Nam Tinh, hảo hảo chiếu cố khách nhân tôn quý của chúng ta!” “Vâng!” Bên ngoài, người gọi là Nam Tinh đáp. Trong khoảnh khắc, Tần Mộ Dao liền thấy một nam tử đơn bạc nhỏ gầy đi đến, đối với nàng cung kính gục đầu xuống. “Tiểu thư, nô tài gọi là Nam Tinh, người có yêu cầu gì cứ việc phân phó Nam Tinh là được rồi!” Tức giận của Tần Mộ Dao không có chỗ phát tiết. ‘Đây là cái gì với cái gì? Lộng Nguyệt là vội vàng đi đầu thai sao?’ “Mang ta đi gặp Cung chủ của các ngươi!” Nàng còn không có tìm được đáp án, tên Lộng Nguyệt kia liền vội vã rời đi, hắn vội vàng như vậy là đang che dấu cái gì sao? Nghĩ đến đây, hoài nghi trong mắt Tần Mộ Dao càng ngày càng tăng. ‘Bọn họ có lẽ thật sự từng gặp nhau! Nhưng là, hắn sẽ là ai?’ “Không có chủ tử cho phép, Nam Tinh không thể một mình mang tiểu thư đi gặp người, tiểu thư có chuyện gì, nói cho Nam Tinh, Nam Tinh tự nhiên sẽ giúp tiểu thư chuyển đầy đủ!” Mặt Nam Tinh không có chút dao động, như một khối thể xác không có sinh mệnh. Mi tâm Tần Mộ Dao nhăn càng chặt. ‘Phải có sự cho phép của tên Lộng Nguyệt kia?’ Càng thêm làm cho nàng bực mình là thái độ nam tử tên là Nam Tinh này! Tần Mộ Dao cẩn thận đánh giá nam tử gầy yếu trước mắt này, khoảng mười sáu bảy tuổi, diện mạo thanh tú, cả người lộ ra một cỗ tử khí âm nhu. Tần Mộ Dao có một loại cảm giác, nam tử này tuy rằng là tiểu tư, nhưng là cũng không phải là người dễ đối phó! “Ngươi gọi là Nam Tinh?” Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên, chậm rãi tiêu sái gần hắn, dừng ở chỗ cách hắn một bước chân, nhìn đến mặt hắn không chút thay đổi gật gật đầu, tiếp tục hỏi. “Ở Nguyệt cung, ngươi là cái chức vị gì?” “Nam Tinh hiện tại là nô bộc hầu hạ tiểu thư!” Nam Tinh là mặt không chút thay đổi như trước, trả lời không hề sơ hở. Tươi cười của Tần Mộ Dao trong nháy mắt cứng đờ. ‘Hiện tại là nô bộc hầu hạ nàng? Vậy trả lời và không có trả lời có khác gì nhau?’ Quả nhiên như nàng đoán, Nguyệt cung này ngay cả nô bộc cũng tâm tư kín đáo như vậy sao? Hay là Nam Tinh trước mắt căn bản không phải là nô bộc đơn giản như vậy? Tần Mộ Dao lại một lần nữa đánh giá cẩn thận Nam Tinh, đột nhiên phát hiện từ lúc hắn tới luôn luôn không có ngẩng đầu nhìn nàng, trong mắt Tần Mộ Dao hiện lên một chùm sáng tìm tòi. “Ngẩng đầu lên, nhìn ta!” Ở dưới tầm mắt sắc bén của Tần Mộ Dao, Nam Tinh ngẩng đầu. Tần Mộ Dao thấy rõ diện mạo hắn, chỉ có thể xem như thanh tú mà thôi, đặt ở trong đám người rất khó khiến cho người khác chú ý, nhưng là diện mạo bình thường này làm cho Tần Mộ Dao cảm thấy không thích hợp. Hắn có khí chất không tương xứng với diện mạo của hắn, dù đơn bạc nhỏ gầy, nhưng là lại làm cho người ta mãnh liệt cảm thấy sự tồn tại của hắn! Trong lòng Tần Mộ Dao nghi hoặc. ‘Xem ra Nguyệt cung này bí mật cũng không ít!’
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]