Tần Mộ Dao không chút thương tiếc nào đem nam nhân đeo mặt nạ kéo tới trên giường, làm cho hắn nằm úp sấp, đem toàn bộ lưng hiện ra ở trước mặt của nàng. Tìm một ít vải trắng sạch ở trong phòng, đốt thêm hai ngọn đèn ở bên giường, ánh đèn mãnh liệt, đôi mắt chịu đựng đau dưới lớp mặt nạ màu bạc cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của nàng.
Tuy rằng đã muốn quyết định để cho nàng giúp hắn rút đao, nhưng là hắn vẫn duy trì thái độ hoài nghi đối nữ nhân này như trước. Đem mạng sống của hắn giao cho nữ tử vô dụng này không biết có phải một cái lựa chọn sáng suốt hay không, hy vọng đến lúc đó nàng không cần bị dọa đến kêu ra tiếng mới tốt!
“Nơi này của ta không có thuốc tê, vậy nên ngươi ráng chịu đựng đi!”
Tần Mộ Dao quăng cho hắn một cây gỗ, làm cho hắn cắn.
Dù sao đau đớn kế tiếp cũng không phải là người bình thường có thể thừa nhận!
Nam nhân đeo mặt nạ lạnh lùng liếc nàng một cái, cũng không có nhận hảo ý của nàng, ngược lại đem cây gỗ quăng trả lại cho nàng.
“Không cần phải xen vào việc của ta, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi kêu ra tiếng đưa những người bên ngoài tới, ta sẽ khiến cho ngươi không thấy được ánh mặt trời ngày mai!”
Trong lòng Tần Mộ Dao ngẩn ra.
Lại uy hϊếp nàng? Không thấy được ánh mặt trời ngày mai? Tần Mộ Dao nàng nhưng là làm người hai thế, nàng nhưng thật ra muốn nhìn, hắn làm sao khiến cho nàng không thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442511/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.