Tần Mộ Dao đánh giá Mạc Thiếu Khanh từ đầu đến chân một lát. Ngũ quan tuấn mỹ không thể soi mói, trong nho nhã lộ ra cơ trí, dưới nụ cười nhìn như vô hại lại cất dấu ý tưởng không muốn người biết.
Nam nhân này không thể nghi ngờ là rồng trong loài người, dáng người cương nghị cao ngất, nếu đến hiện đại, chỉ sợ model cũng phải thất nghiệp, chỉ là……
Một nam nhân nhìn như ôn nhuận vô hại, có phải thật sự vô hại như mọi người đã thấy hay không đây? Hai mắt hắn đã muốn nói cho nàng đáp án!
Khóe miệng Tần Mộ Dao giương lên một chút ý cười.
“Nhìn như một gốc cây có thể làm cho mọi người cảm thấy dễ gần, bất quá ai lại biết, tại nội tâm cây, có phải muốn dùng bề ngoài ôn hòa của nó mê hoặc mọi người hay không đây?”
Mạc Thiếu Khanh ngẩn ra, tươi cười trong nháy mắt đơ ở trên mặt. Hắn thật không ngờ ánh mắt Tần Mộ Dao từ lúc nào thì trở nên lợi hại như vậy!
“Vậy Dao Dao có bị ta mê hoặc không?”
Hắn đối Tần Mộ Dao sinh ra ý tưởng khác, liền ngay cả chính hắn đột nhiên thay đổi xưng hô cũng không có phát hiện.
Tần Mộ Dao giương mắt liếc mắt hắn một cái.
“Ta vẫn nghĩ đến Mạc Đại thiếu gia là người thanh cao ngạo, thật không ngờ bản lĩnh tự kỷ của người cũng không thua người bên ngoài!”
Mạc Thiếu Khanh lại là ngẩn ra, đột nhiên phát ra một trận cười to.
Lần đầu tiên có người nói hắn tự kỷ! Lại là tiểu thư vô dụng này, hắn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442507/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.