Trời sáng khí trong, gió nhẹ ấm áp.
Nhưng không khí trở nên có chút giằng co. Mỗi ánh mắt lại có thần sắc khác nhau.
Lúc Tần Mộ Dao vừa nhìn thấy nam nhân đó, phút chốc sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nhắm mắt. Dường như nhìn nam nhân kia thêm một cái cũng là tự ngược đãi chính mình. Trong lòng âm thầm thở dài.
Tại sao hắn lại cứ cố tình gặp gỡ!
“Dao Nhi, đã lâu không gặp!”
Nam Cung Tinh Nguyệt cho ngựa thong thả đi về phía trước, đến gần xe ngựa. Tia lạnh lùng trong mắt Tần Mộ Dao và hành động vừa rồi của nàng đều đâm hắn bị thương, trong lòng xẹt qua một tia khổ sở, nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười như cũ, giống như chưa từng nhìn thấy thái độ lảng tránh của Tần Mộ Dao với mình.
Từ ngày ấy, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tần Mộ Dao. Trong thời gian dưỡng thai, nàng luôn tránh không gặp hắn. Nếu hôm nay không ngẫu nhiên gặp ngoài Hoàng cung thì hắn nghĩ có lẽ mình không thể nhìn thấy Dao Nhi gần như vậy thêm một lần nữa.
Xem ra, hôm nay vận khí của Nam Cung Tinh Nguyệt cũng không tệ!
‘Đã lâu không gặp’ à? Tốt nhất là nàng coi như không thấy! Đỡ phải khiến tâm trạng của mình không tốt!
“Thân Vương, người là quý nhân bận rộn, ta và Dao Nhi sẽ không quấy rầy người.”
Mạc Thiếu Khanh vỗ vỗ lòng bàn tay Tần Mộ Dao, tươi cười đáp lại.
Hắn biết Dao Nhi không muốn nhìn thấy Nam Cung Tinh Nguyệt!
Nhìn về phía xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/2195008/quyen-2-chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.