“Anh Thiên!” Lôi Chấn Vũ nhìn thấy Lâm Thiên liền cúi đầu chào.
“Chào anh Thiên!”, nhóm người đứng phía sau Lôi Chân Vũ cũng cúi đầu chào, tiếng nói vang cả một góc trời.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Thiên có chút cảm động. Công ty An ninh Vân Thiên đã bị giải tán, nhân sự cũng đều đã bị sa thải.
Ngay cả Lâm Thiên lúc này, trong mắt người khác cũng chỉ là một tên vô tích sự lâm vào hoàn cảnh khó khăn, không ai muốn dính dáng tới.
Vậy mà Lôi Chấn Vũ vẫn tôn Lâm Thiên như anh cả, không những thế còn không ngân ngại giúp Lâm Thiên bảo vệ Như Tuyết.
“Anh Thiên, từ khi tên Giang Vũ đó dám cả gan quấy rối chị dâu, em đã phái người tới đây bảo vệ chị dâu mỗi ngày. Họ vừa báo tin nhìn thấy anh tới đây, em trong lòng vẫn còn ngờ vực liền lập tức chạy tới. Không ngờ, quả thực là anh. Anh Thiên, anh vẫn còn sống, thật là quá tốt rồi. Anh em chúng ta còn có cơ hội gặp lại.” Lôi Chấn Vũ hưng phấn nói.
“Lôi Chấn Vũ, hiện tại tôi không có gì trong tay, cậu vẫn còn gọi ta là Anh Thiên sao?” Lâm Thiên nói.
“Anh Thiên, anh nói gì vậy, anh sẽ mãi là anh cả của Lôi Chấn Vũ em.” Lôi Chấn Vũ cao giọng nói.
“Lôi Chấn Vũ, được lắm, lúc đầu tôi đã không nhìn nhầm cậu. Nhưng các cậu giúp tôi chờ thêm một thời gian nữa, sớm thôi, nhất định Công ty an ninh Vân Thiên sẽ quay lại.” Lâm Thiên vỗ vai Lôi Chấn Vũ.
Khi một người rơi vào bước đường cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/356249/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.