Chương trước
Chương sau
Như Tuyết cũng che miệng lén cười, bởi vì cô biết, Lâm Thiên chắc chắn sẽ không thể quẹt thẻ thành công.
Lúc này, em gái bán hàng dẫn theo quản lý cửa hàng, vội vàng chạy tới bên này, hơn nữa trên mặt còn kèm theo nụ cười rất tươi tắn.
“Thưa ngài, quẹt thẻ thành công, đây là hóa đơn ngân hàng.”
Em gái bán hàng, lễ phép đưa thẻ cho Lâm Thiên.
“Két?”
Sau khi bác Như Tuyết và Lưu Yến nghe được lời này, nụ cười trên mặt hai người, lập tức cứng ngắc lại, thay vào đó, là tràn ngập vẻ khiếp sợ.
“Quẹt thẻ thành công? Sao có thể! Anh ta chỉ là một thằng nhãi nghèo, sao có thể mua được xe Ferrari chứ, lại còn là bốn chiếc xe! Các người có nhầm gì không? Các người đang nói đùa phải không?!”
Khuôn mặt Lưu Yến không dám tin kéo cô bán hàng hỏi, giọng nói cô ta đều là vì kinh hãi trong lòng, mà trở nên chói tai dị thường.
“Thưa quý cô, cửa hàng 4s của chúng tôi, không thể nói đùa được, tổng cộng là mười sáu triệu bảy trăm hai mươi ngàn. Hóa đơn quẹt thẻ, đang ở trong tay quý ngài này.” Cô gái bán hàng nói.
“Mười sáu triệu bảy trăm hai mươi ngàn, anh … anh ta lại thực sự mua được?”
Khuôn mặt Lưu Yến trắng bệch, suýt nữa té xỉu.
Bác của Như Tuyết, nghe thấy tin Lâm Thiên quẹt thẻ thành công, thì lại khiếp sợ ngồi liệt ở dưới đất.
Trời ơi, Lâm Thiên lại thực sự dùng tiền, mua bốn chiếc xe Ferrari?
Bọn họ không dám tưởng tượng, Lâm Thiên lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Không lẽ, những điều trước kia Lâm Thiên nói, đều là thật sao?
Lúc này, quản lý lễ phép đi tới nói: “Ngài Lâm, tôi có thể hỏi anh một câu hỏi không?”
“Nói đi.” Lâm Thiên gật đầu.
“Vì sao ngài lại chọn, một lúc mua bốn chiếc xe Ferrari 488 màu sắc khác nhau vậy? Đây cũng thật là quá xa xỉ!” Quản lý nói.
Lâm Thiên thản nhiên cười: “Thực ra cũng không có gì, mua thêm mấy màu. Khi ra ngoài, lái xe kết hợp với phối quần áo màu sắc khác nhau, chuyện này cũng giống như cô mua thêm mấy đôi giày màu sắc khác nhau, phối với các loại quần áo để mặc, cùng một kiểu.”
“Ừng ực! Ừng ực!”
Sau khi quản lý và cô gái bán hàng nghe xong câu trả lời của Lâm Thiên, không nén được mà nuốt nước miếng.
Trời ạ, mua thêm mấy chiếc Ferrari khác màu, chỉ là để ra ngoài phối với quần áo? Đây đúng là không còn tính người!
Cho dù là người có rất nhiều tiền, mua một chiếc xe bốn triệu, cũng là chuyện rất xa xỉ, thế nhưng Lâm Thiên dường như lại hoàn toàn không đặt nặng những chiếc xe này…
“Trực tiếp đóng gói bốn chiếc xe gửi đến, khu nhà ven hồ Đông Hồ của tôi là được.” Lâm Thiên thản nhiên nói.
“Chính là căn nhà sang trọng ở ven hồ Đông Hồ?” Quản lý kinh ngạc.
Ngay sau đó, quản lý vội vàng nói: “Đó chính là căn nhà cao cấp phong thủy cực kỳ đẹp, trị giá hai mươi tư nghìn tỉ năm trăm triệu VNĐ, nghe nói là của người giàu nhất là Lê Chí Thành, vậy mà thực tế lại dưới tên của ngài sao? Không biết ngài là?”
“Lê Chí Thành là ông ngoại tôi.” Lâm Thiên thản nhiên nói.
“Hóa ra cậu chủ Thiên là cháu ngoại của tỉ phú Liễu, bảo sao tôi thấy tiêu tiền hào phóng như vậy.” Quản lý bừng tỉnh hiểu ra.

Sau khi biết được thân phận của Lâm Thiên, quản lý lại càng lễ phép.
Lâm Thiên lại quay đầu nhìn bác của Như Tuyết, và con gái bà ta Lưu Yến.
“Hai người, tôi nói tôi có nhà đẹp, xe sang, cùng với tài khoản mấy tỉ, tôi nói tôi là cháu ngoại của tỉ phú, không biết bây giờ hai người tin hay không tin?” Lâm Thiên cười như không cười.
“Chúng tôi… Chúng tôi..”
Sắc mặt hai người họ lúc xanh lúc đỏ, muốn khó coi như nào thì khó coi như thế.
Chỉ dựa vào việc Lâm Thiên có thể ung dung tiêu hơn mười triệu để mua xe. Sao bọn họ còn dám nghi ngờ?
Hai người bọn họ nhớ lại, trước đây họ còn từng châm biếm giễu cợt, xem thường cháu ngoại của tỉ phú, bọn họ thực sự xấu hổ hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
“Lưu Yến, nếu tôi nhớ không nhầm thì, ban nãy cô nói, nếu tôi quẹt thẻ thành công, thì cô sẽ livestream ăn cứt đúng không?”
“Không biết cô dự định livestream trên nền tảng xã hội nào? Tôi tặng quà cho cô, chắc chắn sẽ tặng quà đến mức khiến cho phân nửa người xem của nền tảng đó, đều sẽ đến xem cô livestream ăn cứt!” Lâm Thiên cười nói.
“Tôi… tôi…” Lưu Yến cúi đầu, mặt đỏ bừng.
Nụ cười Lâm Thiên cứng ngắc, giọng nói lạnh như băng tiếp tục hỏi: “Du học nước ngoài giỏi lắm sao? Nhà có tiền giỏi lắm sao? Giả bộ tỏ vẻ tài giỏi ở trước mặt tôi và Như Tuyết? Cô là cái thá gì chứ?”
Lưu Yến vẫn cúi đầu, xấu hổ đến mức một chữ cũng không nói được.
Lâm Thiên lại quay đầu nhìn sang bác của Như Tuyết.
“Bác gái, nếu như tôi nhớ không nhầm, ban nãy bác cũng nói, nếu tôi quẹt thẻ thành công, bác sẽ nhảy sông Kim Đô đúng không, lát nữa tôi sẽ lái xe đưa bác tới cầu Kim Đô, thế nào?” Lâm Thiên nheo mắt nói.
“Cháu trai, bác… Bác đấy là đang nói đùa, cháu nể tình bác là bác ruột của Như Tuyết, hãy tha cho tụi bác đi.” Bác của Như Tuyết gắng gượng nặn ra nụ cười khó coi.
Lâm Thiên cười lạnh lùng: “Ha, bây giờ đã biết nhắc tới quan hệ thân thiết rồi? Nếu đã là người nhà, bác còn ra sức hạ thấp Như Tuyết, đề cao con gái bác, mẹ kiếp bác là người nhà cái gì chứ? Khi mẹ của Như Tuyết bệnh nặng sắp chết, đến một trăm ngàn mà nhà các người còn không cho vay, bây giờ biết nhắc đến người nhà sao?”
“Bác… bác…” Bác của Như Tuyết đỏ mặt.
“Đúng rồi, không phải là chồng bác mở xưởng sao? Là nhà xưởng nào? Nói tên ra, tôi đảm bảo, trong vòng ba ngày, khiến cho xưởng của chồng bác phải đóng cửa!” Giọng nói Lâm Thiên không lớn, nhưng lại đầy ngang ngược.
“A!” Bác sợ hãi đến mức thay đổi sắc mặt.
“Như Tuyết, cháu nhất định phải giúp bác, tuyệt đối đừng để xưởng của bác trai bị đóng cửa! Bác quỳ gối cầu xin cháu! Cầu xin bạn trai cháu giúp bác đi.”
Bác gái vội vàng chạy tới trước mặt Như Tuyết, quỳ xuống van xin Như Tuyết.
Trong lòng bác gái hiểu rõ, dựa vào thân phận cháu ngoại tỉ phú của Lâm Thiên, muốn đánh sập công xưởng của chống bà ta, thực sự là quá dễ dàng!
Mặc dù trong lòng Như Tuyết cũng có phần chán ghét bác gái, thế nhưng ban nãy cũng coi như là trút được giận.
“Lâm Thiên, dù sao thì bà ấy cũng là bác của em, hãy bỏ qua đi.” Như Tuyết nói.
Lâm Thiên gật đầu, sau đó quay đầu nhìn bác và Lưu Yến, lạnh lùng nói: “Nói thật cho các người biết, nếu như không phải nể mặt Như Tuyết, những lời trước kia các người châm biếm tôi, thì tôi sớm đã trở mặt rồi, còn có thể cùng các người đến đây sao?”
“Như Tuyết, chúng ta đi thôi!”
Sau khi Lâm Thiên nói xong, trực tiếp kéo Như Tuyết, đi ra ngoài.
Ra khỏi cửa hàng 4s.
“Lâm Thiên, bây giờ em thoải mái hơn nhiều rồi.” Như Tuyết nở nụ cười vui vẻ.

Trước kia Như Tuyết và Lâm Thiên, luôn bị xem thường, thực ra cũng khiến cho Như Tuyết rất ấm ức trong lòng.
Bản thân cô bị xem thường, cô còn có thể chịu đựng được. Thế nhưng nhìn thấy Lâm Thiên bị bác và chị họ xem thường, cùng với đủ các kiểu chế nhạo, trong lòng cô thực sự rất khó chịu.
Lâm Thiên khẽ mỉm cười, sau đó nói: “Như Tuyết, loại người nhà này, em không nên qua lại nhiều.”
“Ừm!” Như Tuyết ra sức gật đầu.

Ở bên kia.
Bên trong vườn nhà họ Phạm .
“Cái gì?”
Sau khi chủ nhà họ Phạm nghe thấy lời của Phạm Nhật Long, sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Ban nãy, Phạm Nhật Long đã kể lại toàn bộ chuyện xảy ra ngày hôm nay ở bữa tiệc rượu cho bố anh ta là chủ nhà họ Phạm .
Bao gồm cả việc anh ta đã quan hệ với bác gái dọn dẹp, ngoài ra còn việc bị chụp lại, tất cả đều kể hết ra.
Chủ nhà họ Phạm , cũng chính là chủ tịch tập đoàn Diệp Thị, chịu trách nhiệm quản lý mọi chuyện trong nhà họ Phạm .
Đương nhiên, phía trên ông ta còn có ông cụ Diệp, đó mới là chỗ dựa vững chắc nhất của nhà họ Phạm .
Tuy nhiên ông cụ Diệp rất yêu thích võ thuật, ông ta đã về hưu, bình thường nếu không có chuyện gì lớn sẽ không tùy tiện ra mặt hỏi tới.
“Bố, những phóng viên truyền thông kia, con đã sai người đi xóa và hủy bỏ clip, thế nhưng… thế nhưng trong tay thằng nhãi Lâm Thiên kia cũng có clip, nếu anh ta mà truyền ra ngoài, vậy thì danh tiếng của con sẽ xong đời.” Mặt Phạm Nhật Long trắng bệch.
Anh ta không dám tưởng tượng, một khi clip được truyền đi, danh tiếng của anh ta sẽ gặp phải đả kích lớn như thế nào.
Cho nên anh ta mới phải tìm đến ông nội nhờ giúp đỡ.
“Nhật Long à Nhật Long, sao con có thể ngu xuẩn như vậy chứ!” Sắc mặt chủ nhà họ Phạm u ám.
“Bố, con cũng là người bị hại, ai biết được thuốc mà thằng ngu Chu Tuấn kia đưa, lại lợi hại đến vậy! Còn có, đáng ghét nhất chính là Lâm Thiên!” Phạm Nhật Long nghiến răng nghiến lợi.
Phạm Nhật Long nghĩ lại chuyện ngày hôm nay liền tức giận, anh ta vẫn luôn tự cho mình là tài giỏi, cho rằng bản thân là con trời, kết quả là trong buổi tiệc rượu hôm nay, anh ta lại thua Lâm Thiên thảm hại trong cuộc đấu trí đấu dũng.
“Tên Lâm Thiên này, chúng ta đã đánh giá thấp anh ta, còn về chuyện đoạn clip, bố sẽ tự mình đi gặp anh ta, tự mình đi nói giúp con, xem liệu có thể dùng tiền, để mưa lại đoạn clip từ trong tay anh ta không.” gia chủ Quang Đức nói.
“Bố, tên Lâm Thiên này, còn cả lão già phế vật Lê Chí Thành kia, chắc chắn phải tìm cách tiêu diệt!” Phạm Nhật Long nghiến răng nghiến lợi nói.
“Yên tâm đi, bố và ông nội con, vẫn luôn âm thầm hành động, tiến hành tiêu diệt Lê Chí Thành và tập đoàn Tỉnh Xuyên.” gia chủ Quang Đức nói.
Ngay sau đó, chủ nhà họ Phạm ngẩng đầu nhìn về phía Phạm Nhật Long, hỏi: “Ngoài ra, chuyện thông gia với con gái của chủ nhà Mộ Dung Gia, con suy nghĩ đến đâu rồi? Chỉ cần làm thông gia thành công, sẽ giúp đỡ cực nhiều cho nhà họ Phạm chúng ta, chắc chắn có thể tiêu diệt Lê Chí Thành, thống trị cả khu vực Hoa Nam. Con hãy suy nghĩ kĩ đi.”
“Được! Con… Con đồng ý!” Phạm Nhật Long nghiến chặt răng, cuối cùng vẫn chấp nhận.
Thực ra trong lòng Phạm Nhật Long rất mâu thuẫn.
Bởi vì con gái của Mộ Dung Gia vừa béo vừa xấu, nhìn cô ta đã cảm thấy buồn nôn, trước kia anh ta vẫn luôn từ chối.
Thế nhưng lần này, anh ta đã gặp phải nỗi nhục nhã vô cùng lớn ở buổi tiệc rượu, để có thể mau chóng giết chết Lâm Thiên, tiêu diệt Lê Chí Thành và tập đoàn Tỉnh Xuyên, anh ta chỉ có thể chấp nhận!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.