Chẳng trách lúc nãy khi Lâm Thiên tuyên bố đã mời được Chu Ân, trong mắt Lê Hằng không hề lộ ra vẻ hoảng hốt, bởi vì ông ta biết chắc Chu Ân sẽ từ chối!
Lê Hằng liếc mắt một cái, nói: “Lâm Thiên, thật sự không thể nói chuyện đàng hoàng với câu mà, hiện tại còn liên lụy đến tôi? Tiếp theo, cậu vẫn nên đi nói chuyện với chủ tịch.”
“Rầm!”
“Tất cả câm miệng! Đây là phòng họp của tập đoàn Tỉnh Xuyên chứ không phải cái chợ!”
Đứng ở giữa, Lê Chí Thành đập mạnh xuống bàn.
Đột nhiên, phòng họp vốn đang rất ồn ào bỗng im bặt.
Mọi người nhìn lên thì thấy vẻ mặt của Lê Chí Thành vô cùng u ám.
Lâu lắm rồi mọi người mới thấy lại vẻ mặt khó chịu như thế này của Lê Chí Thành.
Lê Chí Thành trước tiên nhìn vào Lâm Thiên và nói: “Lâm Thiên, cháu đang nói cái gì mà Lê Văn hải tìm người lái xe đâm vào mẹ Chu Ân, chuyện gì đã xảy ra, cháu bình tĩnh giải thích cho cẩn thận.”
“Thưa ông, cháu vừa gọi cho Chu Ân. Cô ấy nói rằng mẹ cô ấy bị xe đụng và có người nặc danh gọi cho cô ấy và bảo cô ấy không được tham gia vào tập đoàn Tỉnh Xuyên, nếu không, mẹ cô ấy sẽ bị giết ngay lập tức. Mà chuyện này cháu tin rằng là do Lê Văn Hải làm ra!” Lâm Thiên nghiến răng nghiến lợi nói.
Lâm Thiên hai tay siết chặt đến mức các đốt ngón tay đều trở nên trắng bệch.
“Đồ khốn nạn! Rõ ràng là không có khả năng mời người về liền ở đây bịa chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/356184/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.