Nếu là trước kia, Lâm Thiên nói đùa như vậy, chắc chắn Tô Bảo Nhi sẽ phủ nhận ngay lập tức, sau đó phản bác lại anh, nhưng vừa rồi cô lại không làm vậy.
"Bảo Nhi, cô sao vậy? Có chuyện gì ư?" Lâm Thiên lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Tô Bảo Nhi nhìn về xa xăm, nói:
"Tôi tới tìm anh là muốn nói lời tạm biệt cuối cùng với anh."
Tô Bảo Nhi dường như rất bình tĩnh.
"Tạm biệt tôi?" Lâm Thiên ngẩn người.
"Tô Bảo Nhi, cô... Cô nói tạm biệt tôi là có ý gì? Chẳng lẽ... Cô muốn đi đâu sao?" Lâm Thiên truy hỏi.
"Tôi chuẩn bị tới thủ đô." Lâm Thiên bình tĩnh trả lời.
"Đến... Đến thủ đô?"
Thời khắc Lâm Thiên nghe được hai chữ "thủ đô", trong lòng hơi lộp bộp.
Thủ đô cách thành phố Bảo Thạnh vô cùng xa.
Thủ đô ở phía Bắc, mà thành phố Bảo Thạnh lại ở phía Nam!
"Bảo Nhi, cô... Cô không đùa chứ? Ở thành phố Bảo Thạnh không tốt sao, còn chạy đến thủ đô làm gì?" Lâm Thiên nở một nụ cười gượng gạo.
Thời điểm Lâm Thiên nghe tin Tô Bảo Nhi muốn tới thủ đô, trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là: Không được!
Đối với Lâm Thiên mà nói, Tô Bảo Nhi chính là người đầu tiên phát sinh quan hệ với anh, tầm ảnh hưởng của người này khiến Lâm Thiên không thể quên nổi.
Tuy rằng Tô Bảo Nhi vẫn luôn không chấp nhận anh, nhưng sâu trong lòng Lâm Thiên vẫn coi cô ấy là người phụ nữ của mình. Nếu Tô Bảo Nhi gặp nguy hiểm, Lâm Thiên chắc chắn sẽ nỗ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/356126/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.