Chương trước
Chương sau
Khoảng 20 phút sau, Hoàng Bách, tên mập mạp tóc vàng, người đàn ông gầy, ba người bọn họ mới một lần nữa quay về bàn này ngồi xuống. “Thật đúng là không nghĩ đến, chú rể thế mà mời được ông chủ Trịnh tới, ông chủ Trịnh này là người có tổng tài sản lên đến gần 700 tỷ, ông ta đến dự hôn lễ này, tuyệt đối là làm cho chú rể nở mày nở mặt” Hoàng Bách nói.
Người đàn ông gầy cũng gật đầu: “Đúng thế, chú rể này có năng lực thật đấy, thế mà mới được ông chủ Trịnh, chậc chậc, ông chủ Trịnh tuyệt đối là người có địa vị cao nhất trong hội trường này. “Chỉ tiếc, loại nhân vật có cấp bậc như ông chủ Trịnh này, chúng ta còn chưa có tư cách kết bạn với ông ta. Tên mập mạp tóc vàng nói. “Mong các vị khách quý tạm thời giữ yên lặng, hôn lễ sắp bắt đầu, chúng ta cùng nhau nhiệt liệt vỗ tay chào đón cô dâu chú rể nắm tay nhau đi lên sân khấu. Người chủ trì của buổi lễ cầm mic nói, giọng nói thông qua loa truyền khắp toàn bộ hội trường.
Vốn dĩ Hoàng Bách còn muốn trào phúng Lâm Thiên, sau khi nghe thấy câu này, anh ta mới chịu dừng lại.
Lúc này, chú rể và Trần Tuyết My chậm rãi đi đến hôn lễ bắt đầu.
Hôn lễ nào cũng như nhau, cho nên Lâm Thiên không có hứng thú gì.
Ngược lại là ba người Hoàng Bách khẽ bàn luận. “Trần Tuyết My này không phải chim sa cá lặn gì, nhưng xem như là xinh đẹp, không nghĩ đến sau cùng, cô ta lại kết hôn với một người đàn ông vừa già vừa xấu như vậy” “Đương nhiên là vì tiền rồi, cô ta có thể tìm được một ông chủ để kết hôn, đây cũng xem như là bản lĩnh của cô ta." “Những lời này chỉ nên nói sau lưng, tuyệt đối đừng để Trần Tuyết My và chồng cô ta nghe thấy Sau khi mấy nghi thức kết thúc. “Các vị khách quý, hôm nay chú rể của chúng ta mời đến một vị khách quý, chắc hẳn mọi người đều biết, vị khách quý này chính là ông chủ Trịnh. Bây giờ, xin mời ông chủ Trịnh lên sân khấu phát biểu đôi lời chúc mừng cô dâu chú rể, mọi người nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh. Người chủ trì phấn khích nói.
Trong hội trường không ngừng vang lên tiếng vỗ tay, dù sao đây chính là ông chủ Trịnh, ai dám không nể mặt ông chủ Trịnh chứ?
Lúc này, một người đàn ông bụng phệ đi lên trên sân khẩu, sau đó nở nụ cười nhận lấy mic. “Kính thưa các vị khách quý, hôm nay là ngày vui của
Trần Tuyết My và ông Ngô Đức Cường, lời đầu tiên tôi xin chúc
Ông chủ Trịnh vừa nói, vừa nhìn xuống bên dưới sân khẩu.
Lúc ông ta nói đến chữ “chúc, đột nhiên trở nên lắp bắp, vốn dĩ trên mặt là nụ cười, lúc này cũng đột nhiên biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khiếp sợ. “Đây là sao thế?” “Đúng vậy, rốt cuộc có chuyện gì thế?”
Tất cả mọi người ở đây đều nghi hoặc không thôi nhìn ông chủ Trịnh.
Ngay cả cô dâu Trần Tuyết My và chú rể đều nghi ngờ nhìn ông chủ Trịnh.
Một giây sau.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, ông chủ Trịnh thế mà lại bỏ mic xuống, nhanh chóng chạy xuống phía dưới sân khấu. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Ngay cả lời phát biểu chúc mừng, ông chủ Trịnh cũng không nói nữa?”
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú ông chủ Trịnh, muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại làm cho ông chủ Trịnh chỉ mới nói được một nửa đã vứt mic xuống, chạy xuống dưới sân khấu.
Cô dâu chú rể đều cảm thấy lúng túng, thế nhưng bọn họ không dám nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm ông chủ Trịnh, muốn nhìn xem rốt cuộc ông chủ Trịnh định làm gì.
Chỗ bàn Lâm Thiên. “Rốt cuộc ông chủ Trịnh này sao thế?”

Hoàng Bách, tên mập mạp tóc vàng, người đàn ông gầy, cả ba người bọn họ đều nghi hoặc nhìn chằm chằm ông chủ Trịnh. “Nhìn dáng vẻ này của ông chủ Trịnh, hình như ông ta đang chạy về phía bàn chúng ta đấy!” Người đàn ông gầy kinh ngạc nói. "Không thể nào? Ông ấy đến bàn của chúng ta làm gì?” Hoàng Bách lắc đầu nói.
Ngay trong lúc bọn họ đang nói chuyện, ông chủ Trịnh đã nhanh chân đi đến trước bàn của bọn họ. Dưới sự kinh ngạc của tất cả mọi người đang có mặt ở hội trường, ông chủ Trịnh đi đến trước mặt Lâm Thiên.
Một giây sau. “Chủ tịch Lâm, chào cậu.”
Ông chủ Trịnh rất cung kính cúi đầu chào Lâm Thiên.
Ba người Hoàng Bách, tên mập mạp tóc vàng, người đàn ông gầy ngồi cùng bàn với Lâm Thiên, nhìn thấy thế đều ngây người. Đây là tình huống gì thế? Ông chủ Trịnh thế mà lại chào thằng nhóc này.
Cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu cũng trợn tròn mắt, vẻ mặt khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.
Giờ phút này, trong hội trường bàn tán ầm ĩ. “Trời ạ, người này là ai thế? Vậy mà khiến ông chủ
Trịnh tự mình chào hỏi cậu ta!” “Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc đó là ai không?”
Mọi người không cách nào tưởng tượng được, nhân vật có bối cảnh và thân phận lớn đến mức nào, mới có thể khiến ông chủ Trình quăng mic, chạy xuống dưới sân khấu để chào hỏi.
Đồng thời tất cả mọi người cũng muốn biết, người trẻ tuổi ăn mặc hết sức bình thường này, rốt cuộc có thân phận gì?
Bên dưới sân khấu. “Chủ tịch Lâm, trước đó là do tôi không nhìn thấy cậu, cho nên mới không đến chào hỏi, cậu đừng trách tôi tôi nhé.” Ông chủ Trịnh cung kính nói. “Người không biết không có tội, không sao” Lâm Thiên hời hợt nói. Lúc này, chú rể và cô dâu Trần Tuyết My cũng từ trên sân khấu chính chạy xuống, “Ông chủ Trịnh, chuyện này... Rốt cuộc là chuyện gì thế?” Chú rể lên tiếng hỏi. “Ngô Đức Cường, ông giỏi thật đấy, ngay cả chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên, ông cũng có thể mời đến đây, ông thể mà không sớm nói cho tôi biết trước một tiếng, thiếu chút nữa hại tôi thất lễ” Ông chủ Trịnh nhìn chằm chăm vào chú rể, nói. “Cái gì? Chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên ư? Ông nói, cậu ta chính là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên?” Trần Tuyết My khiếp sợ không thôi, vội vàng hỏi, giọng nói của cô ta cũng trở nên sắc bén. “Đúng thế, cậu ấy chính là chủ tịch của chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, cô có thể mới chủ tịch Lâm đến đây, còn không biết thân phận của cậu ấy à?” Ông chủ Trịnh trả lời. “Ong!”
Sau khi ông chủ Trịnh vừa nói ra những lời này, Trần Tuyết My chỉ cảm thấy trong đầu “ong" một tiếng, giống như nổ tung.
Trời ạ, Lâm Thiên, mối tình đầu của cô ta, thế mà trở thành chủ tịch của chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh này rồi à?
Đối với cô ta mà nói, sự tồn tại của chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên là trâu bò như thế nào.
Sau khi chú rể nghe được lời ông chủ Trịnh nói, trong nháy mắt, sắc mặt của ông ta xám xịt như tro tàn, cả người liên tục lùi về sau mấy bước, giống như bị đả kích mạnh.
Đây là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên? Trước đó ở cửa ra vào, ông ta còn trào phúng Lâm Thiên? Thậm chí còn tuyên bố sẽ xử lý Lâm Thiên?
Còn có hai người người đàn ông gầy, tên mập mạp tóc vàng ngồi cùng bàn với Lâm Thiên, sau khi hai người bọn họ nghe được ông chủ Trịnh nói ra thân phận của Lâm Thiên, hai người bọn họ đều trợn tròn mắt, trong lòng nhất lên sóng to gió lớn.
Người vẫn luôn ngồi chung một bàn với bọn họ, hơn nữa còn bị bọn họ xem như là trò cười, bị bọn họ làm lơ, lại chính là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên?

Sau khi bọn họ nghĩ đến đây, cả trái tim đều run rẩy. Trên bàn, người có sắc mặt khó coi nhất là Hoàng
Bách. Sắc mặt Hoàng Bách trắng bệch, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Thiên, lộ ra vẻ mặt hoảng hốt.
Trời đất ơi, Lâm Thiên lại là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên?
Lúc này, Hoàng Bách đột nhiên nhớ đến, hình như chủ tịch mới của tập đoàn Tỉnh Xuyên bọn họ, quả thật tên là Lâm Thiên, hơn nữa nghe nói còn rất trẻ, bởi vì anh ta làm việc ở công trường, cho nên chưa từng gặp qua chủ tịch.
Hôm nay lúc Hoàng Bách nhìn thấy Lâm Thiên, anh ta không chút nào nghĩ đến, Lâm Thiên thế mà lại là chủ tịch mới của tập đoàn Tỉnh Xuyên, trước đó anh ta chỉ cho rằng, đó là trùng tên trùng họ mà thôi.
Hoàng Bách cảm thấy, ông trời đang trêu chọc anh ta.
Lúc này, toàn bộ hội trường cũng sôi trào. “Con mẹ nó, người này là chủ tịch của chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, đây quả thật là trâu bò hơn ông chủ Trịnh rất nhiều lần. "Không nghĩ đến chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên lại có mặt ở đây. “Hơn nữa các anh có phát hiện hay không, cái bàn mà chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên đang ngồi, chính là bàn bạn trai cũ của cô dâu, nói cách khác, chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên đã từng có quan hệ yêu đương với cô dâu?”
Chỗ bàn của Lâm Thiên. Ông chủ Trịnh nhìn thấy phản ứng khiếp sợ của chú rể và mấy người kia, ông ta rất nghi hoặc. “Tôi lấy thân phận bạn trai cũ của Trần Tuyết My để đến đây, cho nên bọn họ không biết thân phận thật của tôi, vì thế chuyện này cũng không có gì kỳ lạ. “Thì ra là thế.” Ông chủ Trịnh hiểu ra.
Ngay sau đó, ông chủ Trịnh tiếp tục nói. “Chủ tịch Lâm đây chẳng những là chủ tịch của chi nhánh tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, cậu ấy còn có một thân phận càng trâu bò hơn, cậu ấy chính là cháu ngoại của ông cụ Lê Chí Thành.” “Cái gì?” “Cháu ngoại... Lê Chí Thành?”
Những tân khách có mặt ở đây nghe được tin tức này, không nhịn được hít vào một hơi lạnh.
Ở đây có ai không biết tên tuổi của Lê Chí Thành chứ?
Có ai không biết sự tồn tại của Lê Chí Thành là trâu bò như thế nào?
Cháu ngoại của Lê Chí Thành, thân phận và bối cảnh đó trâu bò như thế nào.
Trong mắt bọn họ, đây tuyệt đối là siêu cấp đại nhân vật.
Sau khi Trần Tuyết My và chú rể nghe đến đó, sắc mặt tái nhợt, người đứng không vững, ngã về phía sau, may mắn được phù dâu và phù rể đỡ mới không ngã xuống đất. Sắc mặt của Hoàng Bách càng thêm tuyệt vọng. Lúc này Lâm Thiên đứng dậy.
Lâm Thiên đứng dậy, toàn bộ hội trường tiệc cưới đều rơi vào yên tĩnh chết chóc, không một tiếng động nào. Đây là uy áp do thân phận và bối cảnh của Lâm Thiên mang đến.
Vào lúc này, ai dám mạo phạm đến Lâm Thiên chứ?
Tuyệt đối không có
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.