Chương trước
Chương sau
Đại học Bảo Thạnh.
Dưới ký túc xá của nữ.
Một chiếc xe Audi A4 màu bạc đỗ ở đây, trước xe Audi là hoa hồng màu đỏ kiều diễm, được xếp thành hình trái tim rất to.
Ở giữa trái tim do hoa hồng xếp thành, là một người đàn ông mặc âu phục.
Trong tay người đàn ông là một bó hoa dùng tiền giả trị cao gấp lại thành hoa hồng, phía giữa còn kẹp một cái thẻ.
Bởi vì ở dưới ký túc xá nữ, cho nên hấp dẫn rất nhiều bạn học nữ vây xem. “Oa, thật là lãng mạn. “Audi, hoa hồng, còn có tiền nữa. Nếu ai tỏ tình với tôi như vậy, tôi nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.
Rất nhiều bạn học nữa vây xem, đều lộ ra bộ dạng mê trai, rất nhiều sinh viên nữ chưa rành chuyện đời, căn bản không thể chống lại sức mê hoặc của nhiều tiền như vậy.
Người đàn ông đứng ở giữa trái tim cũng lộ ra vẻ mặt tự tin, anh ta tự tin chỉ một chiêu này, không có mấy sinh viên nữ có thể chống đỡ được, anh ta tự tin có thể chiếm được trái tim của Như Tuyết.Lúc này, một bóng dáng xinh đẹp đi từ trong ký túc xá tới.
Cô ấy chính là Như Tuyết nữ chính của chuyện này. “Như Tuyết, cuối cùng em cũng đồng ý xuống đây. Anh biết mà, em đã bị sự chân thành của anh đả động, anh biết em chắc chắn sẽ xuống đây mà.”
Người đàn ông mặc âu phục thấy Như Tuyết, vội vàng tươi cười đi ra khỏi trái tim dùng hoa hồng xếp lại, đi về phía Như Tuyết.
Người đàn ông mặc âu phục là con trai của một ông chủ xí nghiệp nhỏ, tên là Kiều Phi Hùng. Lúc Như Tuyết làm việc ở ban liên lạc của hội học sinh, đi kiếm nhà tài trợ đã quen anh ta.
Sau đó, người đàn ông mặc âu phục tên Kiều Phi Hùng này thường hẹn Như Tuyết ăn cơm.
Bởi vì Kiều Phi Hùng từng tài trợ cho trường học, cho nên Như Tuyết xuất phát từ lễ phép, từng đồng ý ăn cơm với anh ta hai lần.
Kết quả là lúc ăn cơm lần hai, bỗng nhiên Kiều Phi Hùng lấy một cái thẻ ra, nói là muốn bao nuôi Như Tuyết.
Lúc ấy Như Tuyết bị dọa sợ, trực tiếp từ chối Kiều Phi Hùng, sau đó vội vàng rời đi.
Như Tuyết cho rằng đến đây là kết thúc.
Kết quả sau đó, Kiều Phi Hùng lại gọi điện hẹn Như Tuyết ăn cơm, còn nói là lần trước mình quá choáng váng cho nên mới nói lung tung là bao nuôi, bảo Như Tuyết tha thứ cho anh ta, nói muốn mời Như Tuyết ăn cơm để xin lỗi.
Đương nhiên là Như Tuyết sẽ từ chối anh ta. Kết quả Như Tuyết không nghĩ tới, vậy mà Kiều Phi Hùng sẽ đột nhiên chạy tới trường học của mình, còn tỏ tình với mình nữa?
Như Tuyết vốn không muốn để ý tới, nhưng Kiều Phi Hùng đã ở dưới lầu kêu một tiếng, còn không có ý định rời đi.

Trước tình hình đó, Như Tuyết đành phải đi xuống, giáp mặt từ chối Kiều Phi Hùng. “Như Tuyết, tặng cho em”
Như Tuyết mới đi xuống lầu, Kiều Phi Hùng đã vội vàng đi tới trước mặt Như Tuyết, cầm hoa hồng do tiền gấp thành đưa cho Như Tuyết. "Oa!"
Rất nhiều nữ sinh vây quanh xem đều hét ầm lên, có nữ sinh còn ước gì lúc này mình là Như Tuyết. “Đồng ý với anh ấy!” “Đồng ý với anh ấy!”
Có rất nhiều bạn học vây xem đều đã ồn ào lên. “Anh Kiều, thật sự xin lỗi, tôi... Tôi không thể đồng ý.
Như Tuyết không nhận lấy hoa hồng.
Như Tuyết từ chối, khiến rất nhiều bạn học vây xem đều kinh ngạc. “Vậy mà cô ấy không đồng ý sao?” “Bộ dạng của người này rất được, còn lái xe Audi, điều kiện ưu việt như thế, có không biết bao nhiêu nữ sinh muốn ở bên anh chàng đẹp trai này đâu, vậy mà cô ấy không đồng ý. “Đúng vậy, nếu là tôi, tôi đảm bảo sẽ lập tức đồng ý.
Ở trong mắt rất nhiều nữ sinh vây xem, anh chàng đẹp trai này vừa nhìn là biết có tiền. Bộ dạng lại khá đẹp trai, bọn họ thật sự không tìm được lý do từ chối. “Theo tôi thấy, Như Tuyết này chỉ muốn giả trang rụt rè, cho nên mới từ chối trước, đợi mà xem, tôi đánh cược cuối cùng cô ta nhất định sẽ đồng ý, loại đàn ông chất lượng tốt như vậy không có lý do gì lại từ chối. “Nói đúng lắm. Rất nhiều bạn học vây xem nhao nhao gật đầu.
Giữa sân.
Kiều Phi Hùng thấy Như Tuyết từ chối anh ta, anh ta cũng không từ bỏ, mà cười tiếp tục nói: “Như Tuyết, em hãy suy nghĩ cẩn thận đi, trong bó hoa hồng này còn có tấm thẻ, bên trong thẻ là ba trăm năm mươi triệu, tiền trong thẻ đều là của em, anh sẽ lái xe Audi đưa em đi hóng gió.
Sau khi nói xong, Kiều Phi Hùng lập tức nhét mạnh hoa hồng vào trong tay Như Tuyết. “Anh Kiều, tôi đã nói tôi từ chối rồi, mong anh lấy lại đi.
Như Tuyết thấy Kiều Phi Hùng nhét hoa hồng do tiền xếp thành vào trong tay cô ấy, lông mày cô ấy nhíu chặt lại, đồng thời đưa hoa hồng trả lại anh ta. “Như Tuyết, anh biết là em xấu hổ, không sao, anh ôm em lên trên xe Audi của anh, dẫn em đi hóng gió. Kiều Phi Hùng cười nói.
Sau khi Kiều Phi Hùng nói xong, anh ta lập tức xông thẳng về phía Như Tuyết, chuẩn bị ôm chặt lấy Như Tuyết. “Á!” Như Tuyết bị dọa sợ hét lên một tiếng, đồng thời vội vàng lùi về sau. “Dừng tay cho tôi.”
Đúng lúc này, một bóng dáng xông tới trước mặt Như Tuyết, ngăn cản Kiều Phi Hùng.
Anh ta đúng là anh em tốt của Lâm Thiên, Hoàng Luân. “Lớp trưởng cậu đừng sợ, anh Thiên sẽ tới đây ngay thôi, tôi sẽ ngăn cản tên này giúp cậu thay anh Thiên. Hoàng Luân nói với Như Tuyết.
Tuy Lâm Thiên và Như Tuyết không phải là người yêu, nhưng theo Hoàng Luân, sớm muộn gì Như Tuyết và Lâm Thiên cũng sẽ thành đôi, cho nên đương nhiên là anh ta không thể nhìn thấy người khác động vào người phụ nữ của anh em mình. “Anh Hoàng, cảm ơn anh.” Như Tuyết thấy Hoàng Luân giúp cô ấy ngăn cản Kiều Phi Hùng, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. “Lớp trưởng, muốn cảm ơn thì cảm ơn anh Thiên ý, tôi chỉ giúp anh ấy ngăn cản tên này” Hoàng Luân nói. Kiều Phi Hùng thấy Hoàng Luân chặn đường, gương mặt anh ta lập tức âm u, đây là đang phá hỏng chuyện tốt của anh ta đấy. “Tên kia, con mẹ nó ai cho cậu xen vào việc của người khác? Cút sang một bên cho tôi.” Kiều Phi Hùng lạnh giọng quát Hoàng Luân.
Kiều Phi Hùng vừa nói, vừa đánh giá Hoàng Luân, lúc anh ta thấy Hoàng Luân ăn mặc vô cùng bình thường, từ trên xuống dưới không có một món đồ hiệu nào, trong mắt anh ta càng tràn ngập khinh thường. “Như Tuyết là người phụ nữ của anh em tôi, cậu tỏ tình thì thôi, còn muốn ép buộc người ta sao? Thức thời thì nhanh cút đi.” Hoàng Luân lớn tiếng nói.
Hoàng Luân có Lâm Thiên làm chỗ dựa vững chắc, đương nhiên là khí thể không kém chút nào.
Kiều Phi Hùng nghe Hoàng Luân quát anh ta như vậy, sắc mặt anh ta càng khó coi hơn. “Mẹ kiếp, vậy mà cậu dám nói chuyện với tôi như vậy?

Tôi lặp lại lần nữa, cút ngay cho tôi, nếu không, cẩn thận tôi thuê người đánh gãy chân cậu” Kiều Phi Hùng hung dữ nói. Đảm bạn học ở xung quanh nhìn thấy một màn như vậy, cũng bàn tán xôn xao. “Nhìn Hoàng Luân này ăn mặc bình thường, vậy mà anh ta dám chắn đường của anh chàng đẹp trai đi xe Audi kia. Tôi thấy anh ta chán sống thật rồi.” “Đúng vậy, nhìn cách ăn mặc của anh ta xem, anh ta có thể đấu lại được anh chàng đẹp trai lái xe Audi sao?” Không có người nào xem trọng Hoàng Luân.
Hoàng Luân nghe thấy lời Kiều Phi Hùng nói thì cười “Thuê người đánh gãy chân tôi sao? Cậu có biết người mia: anh em của tôi là ai không? Thật sự cho rằng mình nhiều tiền lắm à? Chiếc xe Audi rách kia của cậu, xe của bạn tôi gấp mười lần.” “Được lắm, vậy gọi người anh em của cậu ra đây, trái lại tôi muốn nhìn xem, ai dám cướp người phụ nữ của tôi.” Kiều Phi Hùng cười khinh thường.
Dưới cái nhìn của Kiều Phi Hùng, Hoàng Luân này ăn mặc bình thường, cho nên người anh em của anh ta, cũng không có khả năng là nhân vật lợi hại gì. "Brum brum!"
Kiều Phi Hùng vừa dứt lời, tiếng động cơ của siêu xe gầm rú, truyền vào trong tai bọn họ.
Tiếng động từ xa lại gần, rất vang dội.
Sinh viên ở xung quanh vây xem nghe thấy âm thanh siêu to này, nhao nhao quay đầu lại. Lọt vào tầm mắt mọi người, là một chiếc xe thể thao rất có phong cách màu da cam, Lamborghini Aventador "Oa oa! Lamborghini! Là Lamborghini!" “Là Lamborghini đấy!” “Đây là Lamborghini Aventador, xe thể thao siêu cấp gần ba mươi lăm tỷ đấy. “Vậy mà trường chúng ta xuất hiện xe trâu bò như vậy?” Các sinh viên nhìn thấy chiếc xe Lamborghini
Aventador này xong, cũng không nhịn được kinh ngạc kêu lên, thậm chí có rất nhiều nữ sinh đều thét chói tai.
Lái xe Lamborghini ngầu như vậy ở trong sân trường, đương nhiên là hấp dẫn sự chú ý một trăm phần trăm. “Oa oa oa! Chiếc xe Lamborghini này, hình như đang lái về phía chúng ta.
Đám sinh viên vây xem phát hiện chiếc Lamborghini này đang lái từ đường chính, rẽ vào trong đường về phía ký túc xá nữ. “Là anh Thiên! Anh Thiên đến rồi!”
Hoàng Luân nhìn thấy chiếc xe Lamborghini này xong, lập tức lộ ra tươi cười vui vẻ.
Trong nháy mắt, Lamborghini lái tới gần, đám sinh viên đang vây xem không tự chủ được nhao nhao lùi về sau, nhường một con đường cho xe Lamborghini.
Cuối cùng, xe Lamborghini đỗ lại, còn đỗ song song cạnh nhau với chiếc xe Audi A4 màu bạc kia.
Đừng nhìn chiếc xe Audi A4 này rất có phong cách trong trường, nhưng ở bên cạnh chiếc xe Lamborghini ngầu tới mức bùng nổ kia, nó hoàn toàn là phân chó!
Khí thế của chiếc xe Lamborghini Aventador này, cường đại tới mức tuyệt đối. Lúc này, ánh mắt tất cả bạn học xung quanh đều nhìn chăm chăm chiếc xe Lamborghini màu da cam kia.
Bao gồm cả Như Tuyết, đều nhìn chăm chăm chiếc xe
Lamborghini, cô ấy không biết chiếc xe Lamborghini này là của Lâm Thiên.
Dưới ánh mắt chăm chủ của tất cả mọi người, cửa xe Lamborghini được mở ra, một bóng người trẻ tuổi từ trong xe đi ra.
Anh.
Đúng là Lâm Thiên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.