Lâm Thiên quay đầu lại, liền thấy một bóng người quen thuộc đi vào. Anh ta, quản lý của Nhà hàng Sen Vàng, cũng chính là người quản lý đã chế nhạo Lâm Thiên và nói sẽ gọi cảnh sát đến bắt hai người bọn họ! "Nhìn quen quen, hóa ra là hai người các cậu." 
Viên quản lý vừa nói vừa sải bước tới trước mặt Lâm Thiên và Hoàng Luân. "Hai người vẫn còn mặt mũi đến đây sao? Vẫn còn có ý định đến đây ăn chùa nữa kia à? Hay vẫn còn hy vọng có người tin mình mà trả tiền giúp mình?" Lời nói của gã quản lý đầy vẻ khinh thường. 
Sắc mặt Lâm Thiên trầm xuống. Lần trước Lâm Thiên vốn đã rất khó chịu với viên quản lý, bây giờ cậu còn chưa tới tìm anh ta, anh ta đã lại thực sự tới cửa mà mỉa mai bọn họ tiếp. "Giữ miệng cho sạch sẽ! Anh có biết người bên cạnh tôi là ai không!" Hoàng Luân không kìm được nữa mà hét vào mặt gã quản lý. 
Tôi biết. Tất nhiên là tôi biết. Lần trước không phải anh nói anh ấy là cháu trai của Lê Chí Thành, người giàu nhất Tây Nam sao." Viên quản lý tiếp tục chế nhạo. "Chính xác là vậy đấy. Cậu ấy thực sự là cháu của ông 
Lê Chí Thành đấy. Đồ có mắt không tròng!" Những người phục vụ đứng gần đó không khỏi che miệng cười. 
Ngay lập tức, người quản lý quay lại và nói một cách hằn học: "Mẹ kiếp! Hai đứa chúng mày đến đây giở trò sao ? Lập tức cút ngay cho tao!" "Tại sao? Nhà hàng Sen Vàng của các anh mở cửa kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/355953/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.