"Chờ một chút." 
Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. 
Lâm Thiên quay đầu lại và nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi buộc tóc đuôi ngựa phía sau. 
Cô gái mặc áo khoác trắng và quần jean, có đôi chân thon, lông mi dài, đôi mắt như hào quang và khuôn miệng nhỏ nhắn như anh đào. 
Vẻ đẹp kiều diễm làm lóa mắt người nhìn! 
Đây chắc chắn là một mỹ nhân rực rỡ như ảnh nắng và trong trẻo như hơi thở thanh xuân. Không chỉ là một mỹ nhân đơn thuần mà còn toát lên khi chất thoát tục, không như những người bình phẩm khác Thành thật mà nói, cô ấy trông như một thỏi nam châm có từ tính mạnh. Lâm Thiên đã bị cô thu hút từ cái nhìn đầu tiên nên cậu dường như không thể rời mắt ra khỏi cô được. 
Cô gái đi thẳng tới và dừng lại trước mặt Làm 
Thiên. “Quản lý, tôi trả tiền cho họ. Quẹt thẻ "Cô gái đưa một tấm thẻ cho quản lý, giọng nói nhẹ nhàng, thanh tao. "Người đẹp, cô thực sự muốn trả tiền cho họ? Câu ta có vẻ là một kẻ nói dối! Cô đừng để bị họ lửa" Viênquản lý tỏ vẻ ngạc nhiên, không ngờ lại có người bước ra trả tiền cho hai người bọn Lâm Thiên. "Cho dù tôi có bị anh ta lừa dối hay không thì đó cũng là việc của tôi. Nhà hàng của anh chỉ việc thu tiền."Cô gái nói. "Cái này... được rồi." 
Viên quản lý gật đầu, sau đó cầm thẻ ngân hàng di quet. 
Đối với nhà hàng của bọn họ, chỉ cần bọn họ nhận được tiền, mới là chuyện quan trọng nhất. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/355929/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.