“Chuyện này cũng không thể trách cậu được, cho dù nếu cậu có phát hiện ra, thì với thực lực của gia tộc họ Trần, cậu cũng không thể địch lại được.” Lâm Thiên nói.
“Anh Thiên, vậy bây giờ phải làm thế nào đây?” Thạch Hàn lo lắng nói.
“Đến gia tộc họ Trần để cứu người!” Ngữ khí của Lâm Thiên kiên định.
“Anh Thiên, anh đừng hấp tấp đi trước như vậy, nếu như anh một thân một mình đến gia tộc họ Trần, thì chắc chắn chỉ có đường chết chứ không có đường sống đâu.” Thạch Hàn nghiêm nghị nói.
“Tôi đương nhiên biết rằng trong đó rất nguy hiểm, nhưng cậu cũng hiểu tôi rồi đó, tôi không thể nào không đi, nếu như lần này là cậu gặp nguy hiểm, cho dù có là biển lửa, thì tôi cũng sẽ nhảy vào để cứu cậu như thế này.” Lâm Thiên nghiêm túc nói.
Thạch Hàn ở bên kia đầu dây điện thoại gật gật đầu, điều này đương nhiên anh ta biết rất rõ.
“Anh Thiên, em biết, nhưng đi cứu người cũng không nhất định phải đi một mình đến gia tộc họ Trần, tốt hơn hết là hãy đi đến chùa Vân Nam, đi tìm đạo trưởng giúp đỡ, nếu như có đạo trưởng cùng đi, thì việc cứu người chắc chắn sẽ nắm được phần thắng trong tay.” Thạch Hàn nói.
“Thế mà điều này tôi chưa nghĩ đến đấy!”
Lâm Thiên sau khi nghe được câu nói đó, đột nhiên mắt sáng bừng lên.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiên liền một mạch đi tới chùa Vân Nam không dừng nghỉ.
Đạo trưởng của chùa Vân Nam cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/3186156/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.