Chương trước
Chương sau
"Sư tôn, chuyện này......,con cũng không biết cậu ta sẽ lợi hại đến mức này."Trần gia chủ vẻ mặt bất đắc dĩ nói.

Một chiêu công kích vừa rồi của Lâm Thiêncũng khiến cho nội tâmTrần gia chủrung động thật lớn.

Ông ta không khỏi suy nghĩ, mặc dù lúc trước đạo trưởng Tôn Lương không xuất hiện, nếu như Lâm Thiêndùng một chiêu này để đối phó với mình thì ông ta cũng căn bản đánh không lại Lâm Thiênđúng không?

Nếu như Trần gia chủ sớm biết rằngLâm Thiên đã cường đại đến bực này thì có đánh chết ông ta cũng sẽ không dám đắc tội với Lâm Thiên, lại càng không dẫn Lâm Thiên lên núi, đây rõ ràng là tự mình gây hoạ cho mình mà, rõ ràng là dẫn lửa thiêu thân đó!

"Hiện tại nói gì thì cũng đã muộn rồi."Sắc mặt Thái thượng trưởng lão tái nhợtlắc đầu nói.

Ngay sau đó, Thái thượng trưởng lão nhìn về phía Lâm Thiên: "Vị tu sĩ này, xin hỏitôn tính đại danh của cậu, tuy cậu là Hư Đan cảnh nhưng thực lực cậu bộc phát ra đủ đểta biết tên của cậu chứ."

"Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Lâm Thiên!"

Lâm Thiên đeo kiếm mà đứng, lồng ngực thẳng tắp một bộ tư tháicường giả.

Tuy rằng lúc này thương thế bên trong cơ thể Lâm Thiênvô cùng nghiêm trọng, nhưng Lâm Thiên phải giả bộ chính mình không có chuyện gì.

"Lâm Thiên, một chiêu vừa rồi của cậu có uy lực to lớn, ngay cả ta đây là cường giả Nguyên Anh cũng không thể ngăn lại, ta không thể không bội phục cậu."Thái thượng trưởng lão vừanói vừa lau vết máu trênkhóe miệng.

Ngay sau đó, Thái thượng trưởng lão như gió độ nhiên chuyển hướng, lạnh giọng nói:

"Bất quá, theo kinh nghiệm của tôi, cậu dựa vào Hư Đan cảnh mà bộc phát ra chiêu thức có uy lực kinh khủng như thế, tôi đoán rằngchiêu thức mạnh mẽ như vậy khẳng định phải trả giá đại giới, thậm chí trong khoảng thời gian ngắn cậu cũng không thể thúc dục thêm lần thứ hai đi?"

Sau khi Lâm Thiên nghe ông ta nói như thế thì trong lòng nhất thời căng thẳng.

Lâm Thiên không nghĩ tới Thái thượng trưởng lão lại lập tức đã đoán ra.

Nếu Thái thượng trưởng lão biết chính mình không thể lại lặp lạ chiêu thức đó lần nữa thì, Thái thượng trưởng lão sẽ không hề cố kỵ mag ra tay giết Lâm Thiên!

ta

Nghe ông ta nói như thế, trong lòngLâm Thiêng càng thêm khẩn trương.

Nhưng ở mặt ngoài, Lâm Thiênvẫn bày một bộ dạng bình tĩnh, tư tháingạo nghễ.

"Tôi thừa nhận mình xuất ra chiêu thức đó thì sẽ trả giá rất lớn, thế nhưng nếu như ông nghĩ tôi không thể xuất ra một lần nữa thì ông đã sai hoàn toàn rồi!"Lâm Thiên cười lạnh nói.

Lâm Thiên quả thật không thể xuất ra chiêu thức đó lần thứ hai, cho nên điều màLâm Thiên bây giờ có thể làm chính là lợi dụng uy lực của một chiêu vừa mới xuất ra kia để hù dọa, đe dọa Thái thượng trưởng lão làm bộ bản thân còn có thể xuất ra lần nữa, còn phải làm cho Thái thượng trưởng lão tin tưởng không nghi ngờ!

"Đương nhiên, Lâm Thiên tôi cũng không cần ông tin, nếu như tôi xuất ra một chiêu nữa, dù cho có trả giá đại giới thêm một lần nữa mà có thểgiết được ông, diệt gia tộc Trần của ông thì tôi cũng chấp nhận!"

Lâm Thiên vừa nói, một bên đem mũi kiếm đặt ở trong lòng bàn tay, làm ra vẻ muốn triệu hồi Kiếm Linh.

Giờ này khắc này, tim của Lâm Thiênđập bịch bịch, trong lòng thập phầnkhẩn trương bởi vì Kiếm Linh đã lâm vào ngủ say, Lâm Thiên căn bản không thể triệu hồi Kiếm Linh lại lần nữa.

Cho nên nói, chỉ cần Lâm Thiên tiếp tục làm bộ mà Xích Huyết Kiếm không có phát dị động như lúc nãy thì Thái thượng trưởng lão sẽ phát hiện chính mình căn bản không thể xuất chiêu lần nữa.

Giờ này khắc này, Lâm Thiên đã đứng bên bờ vực lộ tẩy, chỉ cần Lâm Thiên tiếp tục đi thêm mười giây thì sẽ hoàn toàn lòi đuôi.

Hậu quả của việc này chính là Thái thượng trưởng lão sẽ không còn kiêng kị gì, trực tiếp ra tay giết Lâm Thiên.



Lúc nàyLâm Thiênđặt cược!

Thái thượng trưởng lão, giờ phút này cũng đặt cược.

Tuy rằng Thái thượng trưởng lão phỏng đoán chiêu thức có uy lực lớn như vậy, Hư dựa vào Đan cảnh thìLâm Thiên rất khó phóng thích lần thứ hai.

Bất quá điều này chỉ làphỏng đoán của ông ta, trong lòng ông ta cũng không thể nắm chắc kết luận.

Thái thượng trưởng lão hiểu, nếu Lâm Thiên thật có thể lại xuất ra một chiêu nữa thì lấy thương thếhiện tại của mình, một chiêu kiatuyệt đối sẽ muốnmạng của ông ta!

Cho nên, ông ta đã ngănLâm Thiênxuất ra chiêu kế tiếp.

Lâm Thiên cùng Thái thượng trưởng lão, hiện tại hoàn toàn là đang tiến hành một hồi đánh cờsống chếttrong lòng.

Bởi vì song phươngđánh cờ cũng không biết đối phươngcược cái gì.

Lúc này.Lâm Thiên đã muốn bắt đầu dương kiếm cắttay.

"Chờ một chút!"

Thái thượng trưởng lão vội vàng hô to một tiếng.

"Làm sao?Ông còn có di ngôn gì muốn nói à?"Tay của Lâm Thiên ngừng động tác, nhìn chằm chằm vào Thái thượng trưởng lão.

"Ta...... Ta muốn nói là, có thể......Có thể nghị hòa được không."Thái thượng trưởng lão khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn đem những lời này nói ra.

Thực hiển nhiên, trưởng lão cuối cùng cũng không dám dùng tính mạng của mình đặt cược.

Ông ta đã tu luyện nhiều năm như vậy, đã bỏ ra nhiều tâm huyết cùng cố gắngđánh cờ, thật vất vả đạt tới Nguyên Anh cảnh, còn chưa nở rộ hào quang mà chết đi, thì ông takhẳng định mình không cam lòng như vậy!

Cho nên khi ông ta nhìn thấyLâm Thiên, làm ra động tác muốn xuất chiêu thì trong lòng ông ta đánh cược, cũng là kết quả, đó chính là tin tưởng Lâm Thiên còn có thể xuất ra chiêu thứ hai.

Lúc nghethấy Thái thượng trưởng lão nói ra‘hai chữnghị hòa', tái tim của Lâm Thiên mới miễn cưỡng hạ xuống!

Bởi vì, đây đúng là kết quả màLâm Thiên muốn.

NayLâm Thiên, đã không thể xuất ra Kiếm Linh giết chết Thái thượng trưởng lão, có Thái thượng trưởng lão ở đâyLâm Thiên hôm nay muốn tiêu diệt gia tộc Trần thì hiển nhiên là không có khả năng.

Ngược lại, Thái thượng trưởng lão có thể thoải mái giết chết Lâm Thiên.

Dưới loại tình huống này, kết quả tốt nhất chính là nghị hòa.

Tuy rằng trái timLâm Thiên miễn cưỡng hạ xuống, thế nhưng Lâm Thiên cũng không dám lơi lỏng.

Bởi vì trong thời gian kế tiếp, Lâm Thiên phải tiếp tục giả bộ, hơn nữa là muốn cho Thái thượng trưởng lão tin tưởng không nghi ngờ!

Chuyện này, hoàn toàn dựa vào hành động!

"Nghị hòa?Tôi dựa vào cái gì mà nghị hòa với ông?"Lâm Thiên cười lạnh.

"Cậu xuất ra chiêu đó cũng phải trả một cái giá rất lớn đúng chứ?Nghị hòa đối với chúng ta đều có chỗ tốt."Thái thượng trưởng lão nói.



"Đúng vậy, cái giá phải trả rất lớn, tôiphải thiêu đốt sinh mạng của mình vì đại giới, sử dụng một lần thì phải thiêu đốt mười nămsinh mệnh."Lâm Thiên nói.

Chuyện này đương nhiên là Lâm Thiên nói bừa, mục đích chính là vì lừa Thái thượng trưởng lão.

Sau khi Thái thượng trưởng lão nghe vậy liền vội vàng nói: "Mười năm? Sinh mệnh vô cùng đáng quý, huống chi là đến mười năm sinh mệnh?Cậucùng ta nghị hòa thì có thể sống lâu thêm mười năm, cớ sao mà không làm?Đúng không?"

"Ông nóikhông phải không có lý, nhưng màtôi cảm thấy.Dùng mười năm sinh mạng để đổi mạng với ông thì cũng rất có giá trị."Lâm Thiên buông tay nói.

Tuy rằng nghị hòa cũng là khát cầu của Lâm Thiên, nhưng màLâm Thiên không thể trực tiếp đáp ứng nghị hòa, vậy sẽ dễ dàng khiến cho Thái thượng trưởng lão hoài nghi.

Sau khi Thái thượng trưởng lão nghe nói như thế thì các cơ bắp trên mặt hơi vặn vẹo.

"Hãy bớt sàm ngôn đi!Chuẩn bị chịu chết đi!"

Lâm Thiên hét lớn một tiếng, đồng thời lại lần nữa lấy tay cầm Xích Huyết Kiếmmũi kiếm, làm ra động tácchuẩn bị triệu hồi Kiếm Linh.

"Đừng đừng đừng!"

Thái thượng trưởng lão liên tục hô lớn: "Chỉ cần cậuchấp nhận nghị hòa thì cậu yêu cầu ta làm gì cũng được!"

"Nghị hòa cũng không phải không được, dù sao tôi vừa mới hao phímười năm sinh mệnh, lại hao phí thêm mười năm thìquả thật có chút mệt.Ông đã nói tôi có yêu cầu gì thì cứ nói vậy tôi đây liền nói."Lâm Thiên nói.

Thái thượng trưởng lão thấyLâm Thiênchấp nhận, trong lòng ông ta miễn cưỡng thở dài một hơinhẹ nhõm.

"Đúng đúng, hao phí mười năm sinh mệnhrất mệt,cậu có yêu cầu gì thì cứ việc nói!"Thái thượng trưởng lão cười khan nói.

Lâm Thiêngiơ một ngón tay lên: "Thứ nhất, giao người phụ nữ của tôi ra,tôi muốn cô ấy hoàn hảo không tổn hao gì, nếu thiếu một cọng tóc gáy cũng không được, nếu nhưcô ấy bị ủy khuất thì cũng không được!"

Sau khi Thái thượng trưởng lão nghe vậy liền nhìn về phía Trần gia chủ, dù sao thì ông ta không biết chuyện này.

Trần gia chủ vội vàng nói: "Không thành vấn đề, chúng tôi thả người, tôi cam đoan cô ấy tuyệt đối không chịu ủy khuất nào, tôi cam đoan cô ấy hoàn hảo không tổn hao gì."

Lâm Thiêngiơ ngón tay thứ hai lên: "Thứ hai, giao Diệp lão gia tử ra."

Lúc trước Lâm Thiên giết Phạm Như Long cùng cha của hắn ta, diệt Diệp gia, chỉ giữ lại Diệp lão gia tửbởi vì ở bên tronggia tộc Trần tu luyện, cho nên không thể tiêu diệt.

"Được, không thành vấn đề!"Trần gia chủ như trước gật đầu.

Dù sao ở trong mắt Trần gia chủ, hiện tại liên quan đến sinh tử tồn vong của gia tộc Trần của ông ta thì Trần gia chủ làm sao còn trông nom đến sống chết của Diệp lão gia tử.

"Thứ ba, hai người các ông phải cúi đầu xin lỗi tôi!"Lâm Vân nhìn Trần gia chủ và Thái thượng trưởng lão."Cúi đầu xin lỗi?"

Sa khi Trần gia chủ và Thái thượng trưởng lãonghe vậy thì khuôn mặt trở nen vặn vẹo.

Đối với bọn họ mà nói, trước mặt nhiều thành viên của gia tộc Trần như vậy mà phải cúi đầu xin lỗi Lâm Thiên thì tuyệt đối là chuyệncực kỳ mất mặt.

"Như thế nào?Không đáp ứng à?Nếu không đáp ứng vậy thì tiếp tục chiến đi!"Lâm Vân lại lần nữa lấy tay cầm Xích Huyết Kiếm.

Thái thượng trưởng lão thấy thế, vội vàng cắn răng nói:

"Không không không! Chúng ta đáp ứng! Chúng ta đáp ứng!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.