Chương trước
Chương sau
Lâm Thiên không thèm để tâm đến ánh mắt và sắc mặt của cậu chủ nhà họ Thẩm.

Cậu chủ nhà họ Thẩm là cái gì mà Lâm Thiên phải để tâm đến sắc mặt của anh ta?

Đừng nói cậu chủ nhà họ Thẩm, cho dù ba của cậu chủ nhà họ Thẩm có ở đây, thì cũng phải giả làm cháu trai trước mặt Lâm Thiên.

Lâm Thiên nói chuyện lịch sự với anh ta, bởi vì hôm nay là sinh nhật Triệu Linh, Lâm Thiên không muốn gây ra bất kỳ rắc rối nào trong ngày sinh nhật của Triệu Linh.

“Triệu Linh, chúng ta ra nhảy đi.”

Lâm Thiên lịch sự đưa tay ra mời Triệu Linh.

Triệu Linh nhìn tay Lâm Thiên, sau ba giây đấu tranh nội tâm.

“Tất nhiên!”

Triệu Linh đặt đôi bàn tay thon thả của mình vào tay Lâm Thiên, nở một nụ cười dịu dàng.

Lâm Thiên nắm tay Triệu Linh bước ra sàn khiêu vũ, bỏ mặc cậu chủ nhà họ Thẩm đứng ngây tại chỗ.

“Tên khốn chết tiệt!”

Cậu chủ nhà họ Thẩm nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Thiên, ánh mắt lóe lên hình viên đạn, nắm đấm kêu răng rắc.

Nếu không phải trong bữa tiệc sinh nhật, có lẽ cậu chủ nhà họ Thẩm đã xông lên đánh cho Lâm Thiên một trận tơi bời.

Rất nhiều người khác cũng đã nhìn thấy cảnh tượng này.

“Thật không thể tin được, Triệu Linh lại chọn khiêu vũ cùng tên đó, chứ không phải cậu chủ nhà họ Thẩm!”

“Đúng vậy, dù sao cậu chủ nhà họ Thẩm cũng được coi là một tài năng trẻ trong hội con nhà giàu, và tên đó, ăn mặc bình thường, có lẽ hoàn cảnh gia đình cũng bình thường, nếu không phải tên đó quen biết Triệu Linh, thì chắc gì đã được bước chân vào những chỗ như thế này. Nhìn thế nào thì cậu chủ nhà họ Thẩm cũng hơn tên đó gấp vạn lần chứ?”

“Tên đó thật may mắn, may mắn từ đâu ập đến mà có thể quen và được kết bạn với Triệu Linh.”



Mọi người tỏ vẻ không hiểu, và cũng rất ghen tị. Một người đẹp như Triệu Linh, nếu kết đôi với một người tài giỏi như cậu chủ nhà họ Thẩm, thì họ cũng chẳng có ý kiến gì.

Nhưng khi kết đôi với một người tầm thường không biết từ đâu chui ra kia, họ đương nhiên cảm thấy ghen tị.

Lúc này, Lâm Thiên và Triệu Linh đã bước đến sàn nhảy và bắt đầu khiêu vũ.

Ở khoảng cách gần như vậy, khuôn mặt Triệu Linh trước mặt Lâm Thiên càng thêm rõ ràng.

Có rất nhiều người con gái đẹp, khi nhìn gần sẽ phát hiện ra rất nhiều khuyết điểm như làn da kém sắc.

Nhưng, làn da Triệu Linh rất trắng, rất mịn, ngay cả khi nhìn gần thì cũng đẹp không tì vết.

Trên cơ thể Triệu Linh còn tỏa ra hương nước hoa nhẹ nhàng, mùi hương dịu ngọt khiến người ta không thể không hít sâu một hơi.

“Lâm Thiên, anh khiêu vũ với tôi như vậy, bạn gái……bạn gái anh không để bụng chứ?” Triệu Linh cắn môi, cảm xúc có chút hụt hẫng.

“Chắc là không, chúng ta là bạn mà, hơn nữa, hôm nay là sinh nhật cô.” Lâm Thiên cười lúng túng.

“Đúng rồi, là bạn.” Triệu Linh gượng cười.

“Triệu Linh, tên cậu chủ nhà họ Thẩm đó muốn theo đuổi cô, cô tính thế nào?” Lâm Thiên hỏi.

“Anh ta không phải mẫu người tôi thích.” Triệu Linh lắc đầu.

“Không dễ gì gặp được người mình thực sự thích, chúc cô sớm tìm được nửa kia của mình.” Lâm Thiên nói.

“Tôi đã tìm được rồi.” Triệu Linh ngẩng đầu nhìn Lâm Thiên một cách nghiêm túc.

“Ố? Không biết cậu chủ nào may mắn vậy.” Lâm Thiên cười hỏi.

“Không nói anh biết.” Triệu Linh cười tinh nghịch.

……



Ở một chỗ khác.

Cậu chủ nhà họ Thẩm ngồi trên sô pha, uống cạn ly rượu, anh ta nhìn Lâm Thiên và Triệu Linh vừa khiêu vũ, vừa cười đùa vui vẻ, vẻ mặt anh ta càng thêm khó coi.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, tên đó dám cướp người phụ nữ của anh, anh nên dạy cho anh ta một bài học.” Anh chàng tóc tím ngồi cạnh nói.

“Đúng vậy, một tên nhãi ranh không biết chui từ đâu ra, dám trà trộn vào hội chúng ta cướp phụ nữ, mặt mũi, thể diện anh Thẩm và chúng ta biết để đâu?”

Mấy người ngồi cạnh đấy cũng lần lượt len tiếng.

“Nếu như hôm nay không phải tiệc sinh nhật của Triệu Linh, thì tôi đã cho anh ta biết tay rồi.” Cậu chủ nhà họ Thẩm lạnh lùng nói.

Vừa nói xong, cậu chủ nhà họ Thẩm lại uống thêm một ngụm rượu, lúc này, anh ta không còn tâm trí để khiêu vũ nữa.

Anh ta hạ quyết tâm, bằng bất cứ giá nào, hôm nay, anh ta cũng phải khiến Lâm Thiên mất mặt, nhất là trước mặt Triệu Linh.

Khoảng mười phút sau, Lâm Thiên và Triệu Linh rời sàn nhảy và tìm một chỗ để ngồi.

“Triệu Linh, lại đây uống rượu đi.” Vài cô gái gọi Triệu Linh.

“Lâm Thiên, anh ở đây nhé, tôi đi tiếp khách.” Triệu Linh nói.

Hôm nay là sinh nhật Triệu Linh, cô ấy là nhân vật chính, đi tiếp khách cũng là điều đương nhiên.

“Cô đi đi, không cần lo lắng cho tôi.” Lâm Thiên cười, gật đầu.

Ở một chỗ khác.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, nghe nói anh được đai đen Taewondo, thân thủ chắc giỏi lắm nhỉ.” Anh chàng tóc tím nói.

“Cũng tạm thôi, có một lần đánh nhau với một tên lưu manh, cũng đã dễ dàng hạ gục hắn.” Cậu chủ nhà họ Thẩm tự hào nói.

“Cậu chủ nhà họ Thẩm, hội con nhà giàu chúng ta, có người thân thủ giỏi như vậy đúng là hiếm có đó.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.