Lúc này, một vị quản lí của tập đoàn Thành Đô đến đón tiếp Vũ Ngọc Hiền.
“Giám đốc Ngô, anh đã liên hệ với giới truyền thông chưa? “Vũ Ngọc Hiền thăm dò hỏi.
“Chị Vũ, đừng lo lắng, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ cần đợi đến ngày mai là được.” giám đốc Ngô cười nói.
Ở bên kia.
Vừa lúc Lâm Thiên gọi được một chiếc taxi thì chuông điện thoại vang lên.
Lâm Thiên nhìn thấy là cuộc gọi của Chu Quốc Huy, người ngồi cạnh Lâm Thiên trên máy bay ngày hôm qua.
“Quốc Huy, có chuyện gì không? “Lâm Thiên nghe điện thoại.
“Tôi... tôi bị lừa mất tiền của mình, bây giờ tiền đu taxi cũng không có. Tôi ở Hà Nội cũng không có người quen nên chỉ có thể gọi điện cầu xin anh, anh ... Anh có thể cho tôi mượn một ít tiền được không? Tôi sẽ trả lại tiền cho anh khi về lại tỉnh Tây Nguyên.” Chu Quốc Huy có chút khó nói.
“Bị lừa sao? Bây giờ cậu đang ở đâu.” Lâm Thiên lo lắng hỏi.
“Tôi…tôi không biết nữa, tôi gửi cho anh địa chỉ của em” Chu Quốc Huy trả lời.
“Được, vậy cậu ở đó đợi đi.” Lâm Thiên trầm giọng đáp.
Thông qua định vị điện thoại di động do Chu Quốc Huy gửi đến, không lâu sau Lâm Thiên đã tới vị trí của anh ấy.
Dù sao Chu Quốc Huy cũng là đồng hương, lại cảm giác anh ấy là một người bình thường đơn giản giống như anh của lúc trước cho nên nếu anh ấy gặp phải bất kỳ rắc rối nào, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/3186045/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.