Tại một căn phòng trên tầng hai của khách sạn Kim Nguyên Bảo.
“Ngọc Mai, bọn tôi chúc cô sinh nhật vui vẻ, chúc cô với anh Tào hạnh phúc mỹ mãn.”
Mấy nhân viên của cửa hàng hoa nâng ly rượu lên, hướng Vương Ngọc Mai kính rượu.
“Cảm ơn mọi người chúc phúc.” Vương Ngọc Mai mỉm cười, cũng nâng ly của mình lên.
Sau một ly rượu.
“Ngọc Mai, cô có thể thoát khỏi tên nhóc đáng thương cùng thằng oắt con kia mà lựa chọn anh Tào. Đây chắc chắn là quyết định chính xác nhất đời này của cô đấy.”
“Hừ, chính vì cái loại nhà quên đó không có tiền đồ.”
Mấy cô gái viên cửa hàng ra sức nịnh nọt.
Vương Ngọc Mai mỉm cười gật đầu, cô cũng hiểu rõ một điều cuộc sống này có tiền mới là chân lý.
Tào Kim đắc ý nói: “Mấy người đừng có đem tôi so sánh với hai tên quê mùa đó, bọn họ không có tư cách so sánh với tôi.”
“Haha, tất nhiên là vậy rồi.” Nhân viên cửa hàng đều cười gật đầu.
Lúc này, một người phục vụ đi vào phòng bao.
“Ngài Tào, bên dưới có một người gọi là ngài Chu Quốc Huy, mời ngài xuống dưới một chuyến.” Phục vụ nói.
“Anh ta tìm tôi làm gì?” Tào Kim nhướng mày.
“Chuyện này… tôi cũng không rõ nữa.” Người phục vụ nói.
“Anh yêu, cứ mặc kệ anh ta đi, chúng ta tiếp tục ăn nào.” Vương Ngọc Mai nói.
“Nếu anh không xuống chẳng phải sẽ bị người ta mắng là rùa đen rút đầu sao? Đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/3186036/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.