“Cạch.”
Một âm thanh va chạm vào tấm ván gỗ vang lên, đấy chính là tiếng súng giảm thanh, âm thanh rất nhỏ.
Một viên đạn nhanh chóng được bắn ra, bay về phía Lâm Thiên với tốc độ kinh người.
“Phật.”
Viên đạn không hề nghiêng lệch, thoáng chốc bắn đúng vào ngực Lâm Thiên.
Đây chắc chắn là một tay súng có tay nghề rất tốt.
Sau khi viên dán bắn trúng Lâm Thiên, máu tươi nhanh chóng thấm đẫm quần áo Lâm Thiên, nhưng Lâm Thiên không hề ngã xuống, mà nhanh chóng lao thẳng về phía người áo đen kia.
Sau khi người áo đen bắn phát súng kia, vốn dĩ vô cùng tự tin. Cho rằng Lâm Thiên nhất định sẽ ngã xuống đất mà chết.
Nhưng anh ta không ngờ, có một dư ảnh lóe lên, chỉ trong chớp mắt đã lao đến trước mặt anh ta.
“Bốp.”
Người áo đen còn chưa phản ứng lại, Lâm Thiên đã vặn cổ tay cướp lấy súng của anh ta.
“A.”
Người áo đen hét thảm thiết, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt.
Cùng lúc đó, Lâm Thiên bóp lấy cổ anh ta.
“Mày... mày là người hay ma.” giọng nói của người áo đen run rẩy, sắc mặt kinh sợ nhìn Lâm Thiên.
Như trò đùa, một súng trúng ngực, anh không chỉ không ngã xuống. Hơn nữa hành động vẫn còn nhanh như vậy.
Người áo đen thề, cả đời này của anh ta chưa từng thấy người nào có tốc độ nhanh như vậy, nhanh đến mức anh ta không nhìn rõ, Lâm Thiên đến trước mặt anh ta bằng cách nào.
“Vừa rồi tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/3185942/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.