“Anh Lâm Thiên, anh... anh nhận nhầm người rồi”
Liễu Điệp siết chặt nắm tay, đáp lại một cách lo lắng.
“Cô đã gọi tên của tôi, còn có thể nhầm được sao?”
Lâm Thiên nở một nụ cười gượng gạo.
“Ôi. Tôi... Tôi tại sao lại ngốc thế nhỉ?”
Liễu Điệp nghe Lâm Thiên nói vậy thì rất bất ngờ.
Cô rất lo lắng khi nhìn thấy Lâm Thiên như vậy, nên đã nói năng mà không suy nghĩ.
“Liễu Điệp, sao bây giờ cô lại ở Hà Nội? Đáng lẽ giờ này cô phải đang ở đại học Bảo Thạnh, chuẩn bị cho kỳ thi chứ?”
Lâm Thiên hỏi vẻ nghi hoặc. Nếu không phải vì Liễu Điệp gọi tên anh, không phải chính tai nghe thấy giọng nói của cô thì có lẽ Lâm Thiên đã nghĩ rằng mình nhận nhầm người rồi. Bởi vì, Liễu Điệp bây giờ so với Liễu Điệp lúc trước, bề ngoài và khí chất đúng là khác nhau một trời một vực. Hơn nữa ở đây là Hà Nội rộng lớn, không phải thành phố Bảo Thạnh.
Liễu Điệp trước kia có thể nói là không biết cách ăn mặc, chỉ là khuôn mặt có đường nét thanh tú, sớm có dáng vẻ người đẹp thôi.
Hiện tại Liễu Điệp sau khi trang điểm, ăn mặc chỉn chu, Lâm Thiên mới phát hiện, Liễu Điệp cũng một người đẹp hạng nhất.
“Tôi... Tôi…”
Liễu Điệp trả lời có phần bối rối, hiện giờ cũng không biết phải trả lời như thế nào.
“Không phải là cô đến Hà Nội đi làm đấy chứ?”
Lâm Thiên hỏi.
Sau khi Liễu Điệp tốt nghiệp trung học, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/3185933/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.