Chương trước
Chương sau
“Nhưng bây giờ quyền thế của thằng nhãi này đã lớn mạnh rồi, chúng ta đã không thể thông qua quan hệ quyền thế để trừng trị anh ta được.” Sắc mặt Công Tôn Phong Vân xanh mét.

Trước khi tham gia cuộc họp báo hôm nay, bọn họ vẫn còn cảm thấy Lâm Thiên ở Hà Nội không có quyền thế gì, bọn họ có thể trừng trị Lâm Thiên thông qua quyền thế. Nhưng bây giờ cách này đã bị vỡ tan rồi.

“Bây giờ xem ra chỉ có thể để gia tộc Công Tôn ẩn sĩ ra mặt thôi. Mặc dù nhóc con này đang ở Hư Đan Cảnh, nhưng cũng chỉ có gia tộc Công Tôn ẩn sĩ ra tay thì việc giết hắn chắc chắn sẽ không có vấn đề gì!” Hai mắt của gia chủ Công Tôn khẽ híp lại, trong mắt hiện lên một tia ớn lạnh.

“Đúng thế! Sau lưng chúng ta vẫn còn có ẩn sĩ của gia tộc Công Tôn mà!” Công Tôn Phong Vân gật mạnh đầu, trên mặt cũng xuất hiện niềm vui mừng.

“Cha sẽ liên hệ với ẩn sĩ của gia tộc Công Tôn, bảo họ phái người sang đây.” Gia chủ nhà họ Công Tôn nói.

Có một ngọn núi lớn cao vút tầng mây cách Hà Nội 200 km về phía Bắc, trên đỉnh núi có một nhóm kiến trúc theo phong cách cổ xưa, đây chính là nơi ở của ẩn sĩ thuộc gia tộc Công Tôn.

Bên trong đại điện của gia tộc chính.

Người đàn ông có gương mặt uy nghiêm đang ngồi trên ngai vàng trước đại điện, hiển nhiên ông ta chính là lãnh đạo của ẩn sĩ trong gia tộc Công Tôn.

Lúc này, một vị sứ giả của gia tộc đang vội vội vàng vàng đi vào đại điện.

“Gia chủ, gia tộc Công Tôn thế tục cấp báo, gần đây ở Hà Nội đột nhiên xuất hiện một vị tu sĩ, không những đánh tan tác bát đại gia tộc trong trận đấu quyền anh, mà còn đánh bại các chủ Bạch Vân Các nữa. Thực lực của người này là Hư Đan Cảnh.” Sứ giả nói.

“Ồ?”

Gia chủ mắt chữ A mồm chữ O đầy ngạc nhiên.

Sứ giả bên dưới nói tiếp: “Người này còn chém chết Hộ pháp Độc Long Nhãn của gia tộc Công Tôn chúng ta nữa. Mối thù với gia tộc Công Tôn thế tục rất sâu nặng, nên gia tộc Công Tôn thế thường gửi lời cầu xin, mong rằng gia tộc Công Tôn ẩn sĩ chúng ta có thể phái người đi giải quyết người đó.”

“Ức hiếp đến gia tộc Công Tôn của ta, lại còn giết chết người của ẩn sĩ Công Tôn ta, thì ẩn sĩ Công Tôn ta không thể không quan tâm được. Đi đi, đi gọi Nhị trưởng lão đến đây.” Gia chủ lạnh lùng nói.

Gia tộc Công Tôn thế tục là một nhánh thế lực mà bọn họ xây dựng trong thế giới bình thường. Gia tộc Công Tôn thế tục bị ức hiếp cũng có nghĩa là đang ức hiếp đến gia tộc Công Tôn ẩn sĩ bọn họ.

“Vâng!” Sứ giả phía dưới gật đầu lui xuống.

Chẳng bao lâu sau, một lão già râu tóc bạc phơ bước vào đại điện. Ông ta chính là Nhị trưởng lão của gia tộc Công Tôn ẩn sĩ.

Hơn nữa, trông ông ta rất quen thuộc.

Lúc đầu khi Lâm Thiên đến gia tộc Trần ẩn sĩ để báo thù, vị trưởng lão của gia tộc Công Tôn đứng từ xa trên núi quan sát chính là ông ta!

“Nhị trưởng lão, gần đây gia tộc Công Tôn thế tục gặp phải kẻ địch, được xưng là thực lực Hư Đan Cảnh. Vậy nên ông lập tức xuống núi, đến Hà Nội một chuyến giúp gia tộc Công Tôn thế tục giải quyết người đó, và giúp gia tộc Công Tôn thế tục giành lại chỗ đứng ở Hà Nội một lần nữa đi.” Gia chủ nói.

“Vâng.” Nhị trưởng lão gật đầu lui xuống.

Thực lực của Nhị trưởng lão là Thực Đan Cảnh, để ông ta đối phó với một Hư Đan thì chắc chắn sẽ không có gì phải lo lắng.

“Nghe nói người đó cũng có chút bản lĩnh, đồng thời đánh bại được các chủ Bạch Vân Các thuộc Hư Đan Cảnh. Để chắc chắn không xảy ra sai sót nào thì ông cũng nên gọi cả Tứ trưởng lão đi chung đi.” Gia chủ dặn dò.

“Vâng.” Nhị trưởng lão gật đầu một lần nữa.

Sau đó, Nhị trưởng lão lui ra khỏi đại điện, rồi gọi Tứ trưởng lão trực tiếp xuống Hà Nội.

Lúc này Nhị trưởng lão không hề biết, kẻ địch mà ông ta được lệnh đi giết lần này chính là Lâm Thiên mà ông ta đã nhìn thấy ở gia tộc Mộ Dung lần trước!

Mặt khác, các chủ Bạch Vân Các cũng đã truyền xuống cho phái Bạch Vân tin tức mình nghi ngờ Lâm Thiên chính là thầy luyện đan.



Cách Hà Nội 500 km về phía Nam có một ngọn núi Bạch Vân cao vút trời mây.

Núi Bạch Vân cao hơn 3000m so với mực nước biển, kéo dài hàng trăm dặm, vô cùng bí ẩn. Truyền thuyết về núi Bạch Vân rất nhiều, trong các truyền thuyết về núi Bạch Vân luôn có thần tiên và ma quỷ.

Ở đây chính là sơn môn của phái Bạch Vân.

Bên trong chính điện của phái Bạch Vân.

Một người đàn ông đang mặc áo long bào Mãng Thanh với gương mặt uy nghiêm ngồi trên ngai vàng, hơi thở phát ra từ người này càng đáng sợ hơn.

“Trưởng môn, Bạch Vân Các truyền tin tới, bọn họ đã tìm được thầy luyện đan đang ẩn nấp ở Hà Nội rồi. Người đó là một tu sĩ, mặc dù chỉ mới hơn 20 tuổi nhưng đã đạt đến Hư Đan Cảnh rồi.” Đệ tử bẩm báo.

“Ồ? Mới hơn 20 nhưng đã đạt đến Hư Đan Cảnh rồi, đây quả thật được xem là thiên tài đấy. Nhưng thân phận thầy luyện đan mới là điều quan trọng nhất.” Trưởng môn của phái Bạch Vân lẩm bẩm một câu.

Sau đó, trưởng môn Bạch Vân Các phất phất tay: “Đi đi, để Đại trưởng lão đích thân xuống núi, mang theo thành ý đi thăm hỏi người đó. Và phải chiêu mộ được người này bằng mọi giá, nếu người này có thể gia nhập Bạch Vân Các chúng ta thì nhất định có thể giúp Bạch Vân Các chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn nữa.”

Các chủ Bạch Vân Các vô cùng hiểu rõ ý nghĩa của người thầy luyện đan này là gì!

“Vâng!” Đệ tử bên dưới trả lời. “Ngoài ra, chúng ta nhất định phải phong tỏa tin tức này, tuyệt đối không thể để các môn phái khác biết được. Nếu để các môn phái khác biết được sẽ giật mất người này.” Các chủ Bạch Vân Các căn dặn.

“Vâng.” Đệ tử trả lời một lần nữa.

Hà Nội.

Trong nhà Công Tôn Phong Vân.

“Con trai, tin tốt đây! Gia tộc Công Tôn ẩn sĩ vừa trả lời cha rồi. Bọn họ đã phái Nhị trưởng lão và Tứ trưởng lão đến Hà Nội giết Lâm Thiên rồi!” Gia chủ Công Tôn vui mừng nói.

“Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi!”

Sau khi Công Tôn Phong Vân nghe được tin tức này thì gần như nhảy cẫng lên vì sung sướng.

Công Tôn Phong Vân nhìn ra ngoài cửa sổ, hét toáng lên với vẻ mặt dữ tợn:

“Ha ha, Lâm Thiên, cậu cứ đợi đấy, cậu sắp tới số rồi. Đối phó với gia tộc Công Tôn tôi thì chắc chắn là cậu sẽ chết không có đường lui.”

Mặt khác.

Sau khi Lâm Thiên trở về từ cuộc họp báo, đầu tiên anh tiễn ông ngoại và Thạch Hàn đến sân bay trước sau đó trực tiếp đến chợ dược liệu.

Tối hôm qua Lâm Thiên đã cảm nhận trình độ thuần thục của mình đã đạt đến trung cấp luyện đan sư rồi. Vậy nên Lâm Thiên mới định mua một ít dược liệu về để thử luyện chế ra viên thuốc trung gian đơn giản nhất trước.

Lâm Thiên chuẩn bị luyện chế ra Hồi Khí Đan trước.

Đúng như tên gọi của nó, trong khoảng thời gian ngắn sau khi uống thuốc vào chắc chắn sẽ khôi phục lại nội lực, thích hợp cho việc sử dụng khi nội lực bị tiêu hao quá mức trong các trận chiến đấu, dùng để bổ sung nội lực nhanh chóng.

Trong số các viên thuốc trung gian thì Hồi Khí Đan này được xem như tương đối đơn giản. Hơn nữa dược liệu để luyện chế ra nó cũng tương đối dễ tìm.

Dù vậy nhưng Lâm Thiên cũng đã tìm mấy tiếng đồng hồ, bỏ ra mấy trăm triệu mới có thể mua được những dược liệu cần thiết để luyện chế ra viên đan với số lượng lớn.

Lúc luyện chế ra viên thuốc sơ cấp, Lâm Thiên vẫn không cảm nhận được vấn đề khó khăn trong việc tìm kiếm nguyên dược liệu.

Bây giờ muốn luyện chế ra viên thuốc trung gian, phiền phức này tìm tới ngay lập tức. Chỉ một viên thuốc trung gian đơn giản cũng đã khó tìm như vậy rồi.

Sau này cho dù kỹ thuật luyện đan của Lâm Thiên đã đủ để luyện chế ra những viên thuốc cao cấp nhưng nguyên dược liệu lại không dễ tìm chút nào.



Sự thật là linh khí trên trần gian này vô cùng ít ỏi, rất khó có thể lai tạo ra được nhiều dược liệu cao cấp.

Sau khi mua dược liệu xong, Lâm Thiên nôn nóng muốn trở về biệt thự để bắt đầu luyện chế.

Nếu luyện chế thành công thì Lâm Thiên sẽ chính thức được công bố là trung cấp luyện đan sư, cũng có thể luyện Định Nhan Đan thay cho Nam Dung Điệp rồi!

Trong phòng luyện đan ở biệt thự.

Lúc trước Lâm Thiên đã bỏ trống một căn phòng để làm phòng luyện đan rồi.

3 tiếng sau khi luyện.

“Thất bại rồi!”

Lâm Thiên nhìn viên thuốc vỡ nát trong dược đỉnh, lộ ra một nụ cười đau khổ bất lực.

Lần đầu tiên luyện chế Hồi Khí Đan đã tuyên bố thất bại rồi.

Lâm Thiên lau mồ hôi trên trán, chuẩn bị bắt đầu luyện lần thứ 2.

Lâm Thiên sợ sẽ luyện chế thất bại nên đã mua 5 bộ dược liệu, đủ cho Lâm Thiên luyện chế 5 lần.

Đây lần thứ 2 vẫn thất bại như cũ, nhưng Lâm Thiên cảm nhận được khoảng cách đến thành công đã gần hơn một bước rồi.

Lâm Thiên vừa luyện chế xong lần thứ 2 thì điện thoại vang lên.

“Alo, Lâm Thiên, tôi là Tần Thi đây, bây giờ tôi đang ở trước cửa nhà anh.” Giọng của Tần Thi truyền đến từ trong điện thoại.

“Tìm tôi có chuyện gì sao?” Lâm Thiên mở miệng hỏi lại.

“Không phải anh bận rồi đấy chứ? Đã nói là sẽ mời anh ăn cơm rồi mà!” Tần Thi nói.

“À… Hình như là có chuyện đó, vậy cô đợi tôi ở trước cửa đi, tôi ra ngay đây.” Lâm Thiên đáp lại một câu, rồi cúp điện thoại.

Hôm nay Lâm Thiên đã đưa cho Tần Thi 100 chai dung dịch nước thần tiên dạng uống, cô ấy thực sự đã nói muốn mời Lâm Thiên ăn cơm.

Sau khi Lâm Thiên thay đồ xong thì vội vàng ra khỏi biệt thự.

Lúc Lâm Thiên ra khỏi cửa thì liếc mắt nhìn thời gian một chút, đã là 10 giờ đêm rồi.

Ngoài cửa biệt thự, Tần Thi đang mặc một áo khoác da màu đen, đeo kính râm, đứng tựa lưng vào chiếc xe Mercedes-Benz G màu đen, khiến người có cảm giác tự do phóng túng, hương vị phong phú.

Dáng vẻ này với dáng vẻ trong cuộc họp báo hoàn toàn không giống nhau.

Nhưng Lâm Thiên cảm thấy dáng vẻ này ngược lại lại rất hợp với tính cách của Tần Thi.

“Tần Thi, một cô gái như cô mà lại lái xe Mercedes-Benz G, cô mạnh mẽ như vậy chẳng lẽ không sợ sau này không gả đi được sao?” Lâm Thiên cười nói.

“Không cần anh quản!”

Tần Thi tháo kính râm xuống, sau đó trợn trừng mắt với Lâm Thiên.

Sau đó, ánh mắt Tần Thi nhìn Lâm Thiên, nhếch mép nói: “Lâm Thiên, anh ra ngoài ăn cơm với tôi mà lại ăn mặc giản dị như vậy à? Trên người còn có mùi nữa chứ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.