“Cha, tin tức tốt! Tổng giám đốc Lưu nói đã lấy được công thức về trong tay, kêu con đến lấy!” Kurokawa Koro kích động nói.
Kurokawa Koro sau khi nghe tin tức này rõ ràng rất kích động. Dù sao đây cũng là chuyện lớn có thể thay đổi cả nhà Kurokawa, liên quan đến sự phát triển và huyết mạch sau này của nhà Kurokawa.
“Con trai, mau! Mau đi! Nhất định phải lấy được công thức về đây!” Kurokawa Sawa đầy phấn khích.
“Vâng thưa cha, bây giờ con đi!”
Sai khi Kurokawa Koro trả lời xong, liền vội vã đi ra ngoài, chuẩn bị đến lấy công thức.
Còn về Kurokawa Nako, cô sau khi nghe được tin này thì giống như bị sét đánh ngang tai. Đây là cách cô nghĩ ra, mà toàn bộ công lao đều bị Kurokawa Koro cướp hết.
Nếu Kurokawa Koro là em trai ruột của cô, cô cũng cam lòng. Nhưng Kurokawa Koro là em trai cùng cha khác mẹ, từ nhỏ hai người đã không hợp nhau. Hơn nữa mẹ cô cũng không phải vợ cả, nên cô không có được sự chú ý của cha.
Ba giờ chiều.
Vẫn tại quán trà đó, vẫn căn phòng đó.
Kurokawa Koro sau một hồi chờ đợi, cuối cùng Lưu Thân cũng bước vào.
“Tổng giám đốc Lưu, cuối cùng cậu cũng đến!” Kurokawa Koro nhìn thấy Lưu Thân, liền kích động nghênh đón.
Kurokawa Koro đã không thể chờ thêm được nữa, muốn lấy được công thức.
“Anh Kurokawa Koro, anh đã chuẩn bị xong tiền chưa?” Lưu Thân hỏi.
“Đương nhiên! Đương nhiên, chỉ còn chờ công thức của tổng giám đốc Lưu nữa thôi.” Kurokawa Koro cười.
Lưu Thân cẩn thận lấy một cái hộp có mật mã ra.
“Anh Kurokawa Koro, công thức ở trong cái hộp có mật mã này.” Lưu Thân vừa nói, vừa đưa cái hộp có mật mã cho Kurokawa Koro.
“Yo, còn có một cái hộp có mật mã nữa à.” Kurokawa Koro nhận được hộp mật mã thì mỉm cười.
“Đương nhiên, thứ đồ quan trọng như vậy, nhất định phải bảo quản cho thật tốt, không được để có chút sơ hở nào.” Lưu Thân nói.
“Ha ha, tổng giám đốc Lưu nói có lý.” Kurokawa Koro cười nói.
Ngay sau đó, Kurokawa Koro đặt cái hộp mật mã lên trên bàn.
“Tổng giám đốc Lưu, mật mã của cái hộp là bao nhiêu.” Kurokawa Koro nhìn chằm chằm cái hộp mật mã.
“Anh Kurokawa Koro, anh phải trả nốt khoản tiền còn lại, tôi mới có thể nói cho anh. Nếu không anh xem công thức này trước và nhớ được nội dung, rồi lỡ không trả tôi tiền thì sao?” Lưu Thân nói.
“Vậy… tôi cũng phải kiểm tra hàng trước đã chứ.” Kurokawa Koro nói.
“Anh Kurokawa Koro, cái này không thể thương lượng được, anh nhất định phải đưa tôi tiền trước, tôi mới có thể cho anh xem hàng. Nếu anh Kurokawa Koro không đồng ý, vậy giao dịch chỉ có thể bị tạm dừng lại.” Lưu Thân nói.
Kurokawa Koro suy nghĩ lại thấy cũng đúng. Một khi anh đã nhìn được công thức này, thì có thể nhớ được nó. Vì vậy trước tiên phải đưa tiền rồi mới có thể nhìn được công thức.
Hơn nữa, đầu óc Kurokawa Koro bây giờ chỉ nghĩ đến công thức, mơ ước hão huyền, rằng càng giải quyết nhanh chóng thì sẽ càng nhanh tiến gần với thành công lợi nhuận.
Vì vậy, anh lập tức chuyển tiền cho Lưu Thân.
Rất nhanh, Lưu Thân đã nhận được tin nhắn báo nhận 70.000 tỷ.
“Được, tiền tôi đã nhận được, mật khẩu của hộp là 438.” Lưu Thân nói.
Kurokawa Koro sau khi nghe được, liền không chờ được mà lập tức nhập mật khẩu, mở cái hộp ra.
Trong hộp mật mã có một tờ giấy.
“Ây, có rồi, thật sự có rồi!” Kurokawa Koro nhìn chằm chằm vào tờ giấy trong chiếc hộp mật mã, không thể kiềm chế được sự vui sướng, như là nhận được kho báu vậy.
Adrenaline trong cơ thể của Kurokawa Koro đang tăng mạnh, đến nỗi khuôn mặt anh đỏ lên, có thể thấy được là rất kích động.
Anh Kurokawa Koro, hãy lấy cẩn thận, đừng để có sơ sót.” Lưu Thân nói.
“Đúng, đúng.”
Kurokawa Koro cẩn thận, nâng tớ công thức lên bằng cả hai tay, sau đó mới cẩn thận xem nội dung công thức.
Những thứ được viết ở trong đó, đại đa số đều là các loại thảo mộc. Nhưng Kurokawa Koro mới xem được một nửa, biểu cảm lập tức trở nên kỳ lạ.
“Đây… tổng giám đốc Lưu, anh không lấy nhầm chứ? Sao trong này lại viết… 10 gam phân chứ.” Kurokawa Koro choáng váng nói.
“Anh Kurokawa Koro, vừa nhìn đã biết là anh không hiểu gì về đông y. Trong đông y, phân cho vào thuốc là điều không hề kỳ lạ. Phân chim sẻ chính là một loại dược liệu, ngoài ra còn có phân dơi và phân thằn lằn, vân vân. Những thứ này đều có căn cứ, tài liệu để xem xét. Trong cuốn bản thảo cương mục có viết: “Nhân Trung Hoàng” cũng phải nhờ đến phân mới phát huy được tác dụng, còn có vị thuốc “Kim Trấp” cũng chứa phân người.” Lưu Thân khuôn mặt nghiêm túc.
Một màn giải thích này, là Lâm Thiên nói với Lưu Thân, Lưu Thân bây giờ lại nói lại y nguyên với Kurokawa Koro để lừa anh ta.
“Ồ, là như thế sao?” Kurokawa Koro có chút ngây thơ.
Kurokawa Koro nào có hiểu gì về đông y rồi. Có điều anh ta nghe thấy Lưu Thân nói miền mạch như vậy, dường như không phải nói dối.
Lúc này, Hàn An Lôi đứng ở bên cạnh anh cũng nói:
“Chồng à, lúc trước em xem một bộ phim truyền hình cổ trang, đã từng nhìn thấy Nhân Trung Hoàng, quả thực là phải nhờ vào phân để phát huy tác dụng. Trong đông, có thể cũng có khả năng như vậy.”
“Hóa ra là vậy, xem ra là tầm hiểu biết của tôi nông cạn quá.” Kurokawa Koro gật đầu.
Lưu Thân tiếp tục nói: “Anh Kurokawa Koro, tôi chịu trách nhiệm sản xuất sản phẩm này, vì vậy tôi hiểu rất rõ, phân là một trong những thành phần quan trọng nhất của sản phẩm này, nhất định anh phải nghiêm túc thực hiện. Nếu không có nó, dung dịch nước thần tiên dạng uống sẽ không có hiệu quả đâu, anh hãy nhớ kỹ.”
“Như vậy sao, tôi hiểu rồi! Tôi ngờ rằng đông y Hoa Quốc lại rộng lớn và sâu sắc đến vậy, ngay cả phân cũng có thể dùng làm thuốc.” Kurokawa Koro cảm thán.
Lưu Thân nhìn thấy bộ dạng bị dọa cho sửng sốt của Kurokawa Koro, anh rất muốn cười. Nhưng Lưu Thân cũng hiểu rõ, vào những lúc như thế này nhất định không được cười.”
“Anh Kurokawa Koro, có vấn đề gì anh có thể liên lạc với tôi, tôi xin phép đi trước. Hãy nhớ kỹ, nhất định phải giữ công thức thật an toàn, nếu anh làm mất, tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu.” Lưu Thân nói.
“Đúng, đúng, đúng, vậy tôi không tiễn tổng giám đốc Lưu nữa.” Kurokawa Koro cười nói.
Kurokawa Koro lúc này, tâm trạng đã kích động đến mức không kiềm được, bởi vì anh đã thành công láy được công thức của dung dịch nước uống thần tiên dạng lỏng. Thứ chờ đợi anh là một tương lai tốt đẹp!
Sau khi Lưu Thân rời đi.
Kurokawa Koro hai tay cầm tờ giấy, đặt cẩn thận vào cái hộp mật mã, sợ không thể giữ nó an toàn được hơn nữa.
“An Lôi, chúng ta nhanh chóng xuất phát, trở về báo cáo kết quả.” Kurokawa Koro kích động nói.
Tiếp theo đó, hai người vội vã ra khỏi phòng trà.
Hai người trở về nhà Kurokawa với tốc độ nhanh nhất.
“Cha, con lấy được công thức rồi!” Kurokawa vừa chạy vào phòng khách vừa kích động hô to.
Kurokawa Sawa sau khi nghe được câu này, tảng đá trong lòng ông đã hạ xuống.
“Kurokawa Koro, mau đưa công thức cho cha xem!” Kurokawa Sawa nói.
Kurokawa Koro vội vàng mở khóa, đưa công thức cho Kurokawa Sawa xem.
“Á? Phân lỏng?”
Sau khi nhìn thấy trong công thức ghi 10 gam phân lỏng, sắc mặt của Kurokawa Sawa bỗng thay đổi. Đây là thứ gì, sao công thức lại có cả phân?
Kurokawa Koro vội vàng giải thích: “Cha, trong đông y, phân cho vào thuốc không có gì là kỳ lạ. Phân chim sẻ chính là một loại dược liệu, ngoài ra còn có phân dơi và phân thằn lằn, vân vân. Những thứ này đều có căn cứ, tài liệu để xem xét. Trong cuốn bản thảo cương mục có viết: “Nhân Trung Hoàng” cũng phải nhờ đến phân mới phát huy được tác dụng, còn có vị thuốc “Kim Trấp” cũng chứa phân người.
“Vậy sao?” Phần lớn thời gian của Kurokawa Sawa đều ở Nhật Bản, ông không biết nhiều về đông y.
“Cha, Lưu Thân còn nói, đây là thành phần quan trọng nhất, tuyệt đối không được thiếu.” Kurokawa Koro khuôn mặt nghiêm túc.
“Được rồi, con đi sắp xếp thử sản xuất vài chai đi, xem hiệu quả của thuốc. Còn về phân lỏng, con thấy trong đám người làm ai gần đây bị đau bụng thì tìm người đó lấy một ít. Sản xuất xong thì đem qua đây.” Kurokawa Sawa căn dặn.
“Vâng thưa cha, bây giờ con sẽ đi làm!” Kurokawa Koro gật đầu đồng ý.
Một bên khác.
Lâm Thiên nhận được điện thoại của Lưu Thân, cho biết rằng đã thành công, 70.000 tỷ đã về đến tay, tiền đã được chuyển vào tài khoản Lâm Thiên.
Lâm Thiên vừa cúp máy, ông chủ cửa hàng dược liệu liền gọi đến cho anh.
“Anh Lâm, anh bảo tôi nghe ngóng tin tức về cỏ thủy tinh Ngũ Diệp Huyền, tôi đã nghe ngóng được rồi.” Ông chủ cửa hàng dược liệu nói.
“Ồ? Ở đâu có cỏ thủy tinh Ngũ Diệp Huyền? Tiền không phải là vấn đề!” Lâm Thiên nhanh chóng hỏi.
Có cỏ thủy tinh Ngũ Diệp Huyền, mới có thể chế tạo Định Nhan Đan, mới có thể giúp Liễu Điệp khôi phục dung mạo, điều này vô cùng quan trọng.
“Anh Lâm, anh đến cửa hàng của tôi đi, chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp, nói qua điện thoại có nhiều cái không được rõ ràng.” Ông chủ cửa hàng dược liệu nói.
“Được.” Lâm Thiên nói.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiên trực tiếp lái xe đến cửa hàng của ông chủ cửa hàng dược liệu.
Tại cửa hàng dược liệu.
Lâm Thiên vừa bước vào cửa hàng dược liệu, ông chủ đã nhiệt tình ra đón anh.
“Anh Lâm, mời bên này, trà nóng đã sẵn sàng.” Ông chủ mời Lâm Thiên ngồi xuống trước bàn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]