Chương trước
Chương sau
Sau khi Kurokawa Sawa bất chấp khó khăn uống láy bài thuốc này, ông ta chỉ cảm thấy trong bụng sôi sùng sục.

“Oẹ!”

Kurokawa Sawa ngay lập tức không thể kìm lại được, liên tục nôn oẹ vài lần, nếu không phải ông ta cố gắng kìm nén lại, e rằng đã nôn hết cả ra rồi.

Buồn cười, đống phân này từ lúc lấy nguyên liệu đến giờ đã lên men được mấy ngày rồi, huống hồ còn trộn lẫn với các thuốc bắc kia, mùi vị cũng có thể tưởng tượng ra được!

Kurokawa Sawa đã sống ngần ấy năm. Ông ta tự hỏi chưa từng uống qua thứ khó uống như vậy!

“Cha, hiệu quả như thế nào?” Kurokawa Koro nhìn Kurokawa Sawa với vẻ mặt mong đợi.

“Tại sao lại không có hiệu quả?” Kurokawa Sawa cau mày, ông ta đã cảm nhận nửa ngày trời, thực sự không cảm thấy bất kỳ hiệu quả nào.

Khó uống không đáng sợ, không có hiệu quả mới là điều đáng sợ nhất.

Kurokawa Sawa đã từng uống qua dung dịch thần tiên dạng uống thực sự, ngay khi vừa uống vào, hiệu quả liền khiến ông ta cảm thấy kinh ngạc.

Kurokawa Koro đang đứng ở trước mặt Kurokawa Sawa, ngay khi Kurokawa Sawa lên tiếng, một mùi hôi thối bốc ra từ Kurokawa Sawa và xộc thẳng vào mũi.

“Oẹ!”

Kurokawa Koro sau khi ngửi thấy. Lập tức không kìm được nôn khan.

Mùi hôi thối này, quả thực không thể chịu đựng nổi.

Kurokawa Sawa thấy vậy, lập tức tối sầm mặt lại.

Kurokawa Koro vội vàng đứng thẳng người.

“Koro, cái này hoàn toàn không có tác dụng, con làm việc như thế nào vậy!” Kurokawa Sawa xụ mặt gắt gao hỏi.

“Sẽ không đâu, cha, hay là… cha uống thêm một bài thuốc nữa thử xem ạ!”

Kurokawa Koro vừa nới, vừa đưa một bài thuốc mới lên.

Nhìn thấy thuốc dâng lên, Kurokawa Sawa sắc mặt tái xanh.

Khó uống như vậy, lại còn trộn với phân lỏng. Kurokawa Sawa đâu nào muốn thử nữa chứ?

“Cha cũng đã thử rồi, còn phải thử lần nữa sao? Con thử đi!” Kurokawa Sawa xụ mặt lại và nói.

“Dạ được được được, cha đừng tức giận, con sẽ thử.” Kurokawa Koro an ủi nói.

Ngay sau đó, Kurokawa Koro mở thuốc trong tay ra. Mặc dù toát ra một mùi hôi khó chịu nhưng anh ấy chỉ đành cố gắng uống lấy.

Sau khi uống thuốc xong, Kurokawa Koro chặc lưỡi.

“Cái này, hình như thực sự… thực sự không có hiệu quả ạ.” Kurokawa Koro kinh ngạc nói.

Kurokawa Koro đã từng uống cùng một loại dung dịch thần tiên dạng uống chính hãng, cho nên có thể dễ dàng cảm nhận được sự khác biệt.



“Tại sao lại không có hiệu quả? Tại sao lại như vậy?” Kurokawa Koro không tài nào hiểu được.

“Không lẽ… không lẽ quá trình sản xuất đã xảy ra vấn đề sao? Cha, con đến phòng thí nghiệm lần nữa để tìm hiểu rõ!” Kurokawa Koro nói.

Lúc này, Kurokawa Nako đã luôn im lặng ngồi bên cạnh, đứng dậy.

“Cha, con nghĩ không cần thiết đâu ạ, tình hình hiện giờ đã quá rõ ràng rồi, công thức mà Koro mua, là giả!” Kurokawa Nako nói.

“Là giả sao?” Kurokawa Koro sắc mặt lập tức thay đổi.

“Không… không thể nào!” Kurokawa Koro không muốn tin vào sự thật này.

“Sao mà không thể nào, cha nghĩ con đã bị người ta chơi rồi!” Kurokawa Sawa tức giận quát mắng.

“Con… con bị chơi rồi sao?” Kurokawa Koro bỗng nhiên sửng sờ.

Kurokawa Nako lắc đầu cười mỉa mai: “Còn nói cái gì mà phân lỏng là công thức quan trọng, rõ ràng đối phương cố ý lừa người, mà cũng là em trai, lại tin công thức phân lỏng, không chỉ ăn phân, mà còn cho người ta 105 nghìn tỷ, em bị người ta chơi thê thảm rồi.”

Tâm trạng hiện giờ của Kurokawa Nako đương nhiên là rất vui rồi, bởi vì Kurokawa Koro đã thất bại, mà còn tiêu hết 105 nghìn tỷ một cách vô ích.

Trách nhiệm này, rõ ràng là do Kurokawa Koro gánh rồi.

Đối với Kurokawa Nako mà nói. Đây chắc chắn là một tin tốt, cô ấy có hi vọng giành lấy quyền lực của nhà Kurokawa trong tương lai một lần nữa.

Kurokawa Koro sau khi nghe thấy lời của Kurokawa Nako, vẻ mặt anh ấy, đột nhiên biến sắc.

Bây giờ anh ấy mới thực sự hiểu rõ, hoá ra Lưu Thân đã đưa công thức giả cho anh ấy, không những lừa tiền, mà còn để anh ấy ăn phân lỏng!

“Lưu Thân, Lâm Thiên! Hai đồ khốn kiếp! Dám chơi tôi!” Kurokawa Koro tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, liên tục gào thét.

Kurokawa Koro nhớ đến buổi thương lượng ngày hôm đó, Lưu Thân vốn muốn từ chối anh ấy. Nhưng Lâm Thiên nửa đường khuyên nhủ, nên Lưu Thân mới đổi ý.

Lúc đó Kurokawa Koro còn thầm nghĩ, cũng may có lời khuyên nhủ của Lâm Thiên nên Lưu Thân mới đồng ý.

Bây giờ xem ra, anh ấy đoán chắc rằng biện pháp tồi này là do Lâm Thiên nghĩ ra, nếu khanh Lâm Thiên sẽ không cố gắng thuyết phục Lưu Thân.

Anh ấy lúc đó còn suy nghĩ, tại sao Lâm Thiên lại tốt bụng như vậy chứ, bây giờ anh ấy đã hiểu ra, Lâm Thiên cố ý chơi khăm anh ấy, là anh ấy đã mắc bẫy!

Người có sắc mặt khó coi còn có gia chủ Kurokawa Sawa.

“Không ngờ là giả! 105 nghìn tỷ! 105 nghìn tỷ đấy, thế là mất tiền oan uổng rồi!”

“Rầm!”

Kurokawa Sawa tức giận, dùng tay quét mạnh trên mặt bàn, khiến cho bộ đồ trà đạo trên bàn, toàn bộ rơi xuống đất, ông ta tức giận đến mức hai tay run rẩy.

105 nghìn tỷ đối với nhà Kurokawa của ông ta mà nói, chắc chắn là một khoản tiền kếch xù.

Nếu như 105 nghìn tỷ thực sự có thể mua được công thức của dung dịch thần tiên dạng uống, thì đó là vô cùng xứng đáng, nhưng bây giờ lại mất tiền oan uổng, ông ta làm sao có thể không tức giận chứ, sao có thể khôgn đau lòng chứ?



Dưới cơn tức giận, bầu không khí trong nhà trở nên nghiêm trọng hẳn, Kurokawa Koro sợ hãi đến mức không dám thở mạnh.

“Koro, lần này con đã khiến cho nhà Kurokawa chúng ta, tổn thất chẵn 105 nghìn tỷ! Con biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào không?” Kurokawa Sawa mặt mày giận dữ chỉ lấy Kurokawa Koro.

“Cha. Chuyện này… chuyện này không thể trách con ạ, dùng tiền hối lộ tổng giám đốc Lưu Thân để mua công thức, là cách do chị nghĩ ra, cho dù phải chịu trách nhiệm thì cũng nên để chị ấy gánh!” Kurokawa Koro vội vàng nói.

Kurokawa Koro và Kurokawa Nako mặc dù là hai chị em, nhưng hai người cùng cha khác mẹ, quan hệ thực tế của hai người vô cùng tồi tệ.

Bây giờ đã xảy ra chuyện, Kurokawa Koro đương nhiên muốn trốn tránh trách nhiệm rồi, muốn đổ lỗi lên người Kurokawa Nako.

Khi Kurokawa Nako nghe thấy vậy, ngay lập tức cau mày.

“Kurokawa Koro, là do em không có nhận ra công thức đó là thật hay giả, đến công thức có phân em cũng tin, bây giờ em lại trách chị sao? Lại đổ lỗi lên người chị, em sao lại mất mặt như vậy chứ! Nếu công thức là thật, thì em có nghĩ đến sẽ chia công lao cho chị không?” Khuôn mặt xinh đẹp của Kurokawa Nako đầy tức giận.

“Cãi cái gì mà cãi! Nako, ý tưởng là do con đưa ra, bây giờ thất bại rồi, thì con cũng có trách nhiệm!” Kurokawa Sawa nghiêm mặt nói.

Kurokawa Nako sau khi nghe thấy những lời này. Trong lòng càng thêm oan ức, nhưng ngoài mặt cô ấy chỉ đành gật đầu.

“Cha, con đi tính sổ với Lưu Thân và Lâm Thiên đây! Họ lại dám chơi con như vậy, nếu con không giết chết bọn họ, cơn tức giận này con không thể nào nuốt trôi được ạ!” Kurokawa Koro siết chặt nắm đấm, mặt mày giận dữ.

“Đứng đấy!” Kurokawa Sawa quát mắng.

“Lưu Thân là người của tập đoàn Vân Thiên, bây giờ tập đoàn Vân Thiên đang lẫy lừng hùng mạnh ở Hà nội, con còn muốn đi giết chết Lưu Thân sao? Con giết như thế nào?” Kurokawa Sawa lạnh lùng nói.

Kurokawa Nako cũng lắc đầu cười: “Em trai à, em đúng là một người lỗ mãng, hở ra là muốn giết chết người khác, em như thế này thì sau này làm sao thừa kế nhà Kurokawa chứ?”

“Chị…” Kurokawa Koro mặt mày tối sầm.

“Nako, thường ngày con là người có nhiều ý tưởng nhất, con có suy nghĩ như thế nào?” Kurokawa Sawa lên tiếng hỏi.

“Cha, dù đã tổn thất 105 nghìn tỷ, nhưng chúng ta không thể vì thế mà từ bỏ công việc kinh doanh dung dịch thần tiên dạng uống được, vì không lấy được công thức, vậy thì chúng ta nên đến tập đoàn Vân Thiên bàn chuyện hợp tác và giành quyền đại lý. Chỉ cần có được quyền đại lý, chúng ta vẫn có thể kiếm tiền với dung dịch thần tiên dạng uống.” Kurokawa Nako nói.

Kế hoạch ban đầu chính là đi kiếm tập đoàn Vân Thiên để có được quyền đại lý, chỉ là sau này đã có một phương pháp tốt hơn, nên phương pháp này đã bị gác lại.

Hiện nay, vì phương pháp tốt hơn đã thất bại, đương nhiên là phải trở về phương pháp này rồi.

“Ừm, nói có lý.” Kurokawa Sawa nghiêm túc gật đầu.

Theo quan điểm của Kurokawa Sawa, vì đã tổn thất 105 nghìn tỷ rồi nên càng không thể vì thế mà từ bỏ. Nhất định phải kiếm lại số tiền đã mất!

“Vậy… không lẽ khoản tiền lớn 105 nghìn tỷ này mà chúng ta đã bị gạt, cứ quên đi như vậy sao ạ? Cha, con thực sự nuốt không trôi cơn tức giận này!” Kurokawa Koro vô cùng tức giận.

Kurokawa Koro kể từ lúc ra đời đến giờ, chưa từng bị ai lường gạt như vậy. Anh ấy đương nhiên tức giận, đương nhiên muốn trả thù rồi.

“Đúng vậy, cơn tức giận kinh khủng này cha cũng không thể nuốt trôi, Nako, con nói suy nghĩ của con xem, con có ý tưởng gì hay không?” Kurokawa Sawa hỏi.

“Cha, đương nhiên là có cách, 105 nghìn tỷ này, chắc chắn đã bị Lưu Thân đó nuốt mất rồi, anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn Vân Thiên, chúng ta có thể nói chuyện này cho chủ tịch của tập đoàn Vân Thiên biết, khi biết được tổng giám đốc của mình đã tham lấy 105 nghìn tỷ, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, thậm chí là sa thải Lưu Thân, chiêu này của con. Gọi là mượn dao giết người.” Kurokawa Nako nói.

Kurokawa Nako cười và tiếp tục nói:

“Sau khi Lưu Thân bị sa thải, anh ta đã mất đi sự bảo vệ của tập đoàn Vân Thiên, chúng ta muốn xử lý anh ta lại dễ dàng hơn rất nhiều, thậm chí có thể ép buộc anh ta, ói lại 105 nghìn tỷ ra. Cũng không phải là không thể.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.