Chương trước
Chương sau
Một chiếc xe thương mại cao cấp.

Năm người Lâm Thiên đã ngồi vào trong xe.

Vào lúc này, Chu đại sư mà ba Tần Thi mời đến nói cùng nhau nói chuyện phiếm về chu dịch bát quái, các loại từ ngữ nói ra cũng mơ hồ cảm nhận được có vẻ cao thâm.

Ngay cả ba của Tần Thi và ông Tần cũng đều liên tục gật đầu, ba của Tần Thi lại không ngừng khen ngợi Chu đại sư kiến thức cao thâm.

Nhưng đối với Tần Thi cô hoàn toàn không quan tâm đối với chuyện này.

"Hừ, tôi xem cái gì là thầy phong thủy, cũng đều không phải là bọn giang hồ chuyên giả danh đi lừa bịp sao?." Tần thi nói thầm một câu.

"Tiểu Thi, nói như thế nào thì thế giới này cũng vô cùng ảo diệu, có rất nhiều chuyện khoa học không thể giải thích được, con vẫn còn nhỏ, hiểu biết được bao nhiêu chứ?" Ba củaTần thi khiển trách.

Chu đại sư cười nói: "Những người trẻ tuổi bây giờ không hiểu huyền thuật, không biết kính sợ, tôi sớm đã nhìn quen."

Ba của Tần thi cũng nói: "Chu đại sư trong giới pháp thuật ở phía nam rất có tiếng tăm đã phá không ít các ngôi nhà ma, không cần nói cũng biết ngài ấy rất nổi tiếng, năm năm trước có một khu chung cư mới được xây dựng ở phía nam thành phố Di Vân, trong một năm phát sinh 8 vụ án mạng, tất cả đều là tai nạn, Chu đại sư đích thân đi phá cục diện này, thay đổi phong thuỷ của cả khu chung cư từ đó về sau nơi này chưa từng phát sinh án mạng, đây là sự thật có thể lên mạng kiểm tra."

"Sẽ không phải là tự dựng đi? Tại sao tôi chưa từng nghe qua." Tần Thi có vẻ không tin tưởng.

“Những chuyện này đều đã bị chặn lại, con không biết là bình thường." Ba của Tần Thi nói.

"Tần Thi tiểu thư, nếu cô cảm thấy tôi là một kẻ giang hồ đi lừa bịp, vậy tôi sẽ biểu hiện ra ngoài một chút." Chu đại sư cười nói.

Ngay sau đó, Chu đại sư lấy ra một tấm bùa chú, sau đó niệm chú.

"Khởi!"

Chỉ thấy Chu đại sư quát khẽ một tiếng, tấm bùa chú này trực tiếp bốc cháy.

"Diệt!"

Chu đại sư lại hét lên một tiếng, ngọn lửa vốn dĩ đang bốc cháy mạnh mẽ trên tấm bùa bỗng dưng dập tắt.

"Chu đại sư quả nhiên lợi hại!" Ba của Tần thi liên tục tán thưởng.

Ông Tần cũng gật gật đầu, tỏ vẻ tán thưởng.

Đến ngay cả Tần Thi, đều bị thủ đoạn này dọa cho ngẩn người.

Bất quá Lâm Thiên lại cười lạnh lắc đầu: "Chút tài mọn."

Ba của Tần Thi nghe nói như vậy, khẽ cau mày: "Lâm Thiên, cậu rất tự cao."

Vị Chu đại sư này cũng nhìn về phía Lâm Thiên.

"Vị tiên sinh này, chẳng lẽ cậu cũng là người trong giới sao? Nếu cậu nói đây là chút tài mọn, vậy cậu có thể thi triển một chút không?" Chu đại sư cười nói.

Lâm Thiên tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại bình tĩnh nói:

“Muốn tôi thể hiện? Chỉ sợ ông còn chưa đủ tư cách."

"Những người trẻ tuổi bây giờ, khẩu khí cũng thật lớn a." Chu đại sư cười nhạo.

Lâm Thiên nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.

Ước chừng nửa giờ sau, xe chạy vào một khoảng sân yên tĩnh ở ngoại ô.

Ngôi biệt thự nhỏ này ẩn mình ở vùng ngoại ô nhìn từ bên ngoài có vẻ lại rất bình thường.

Nhưng mà sau khi xe chạy thẳng vào trong, mới phát hiện bên trong vô cùng cổ kính, trang hoàng lộng lẫy trông y như một cung điện thời cổ.

Sau khi xuống xe, mọi người bước vào phòng khách dưới sự hướng dẫn của người giúp việc.

Hai bên trái phải của phòng khách có hai dãy ghế, trong phòng đặt các loại thư pháp, tranh, đồ cổ.

Trên những chiếc ghế kiện tướng này, có bảy tám người trung niên, ăn mặc rất chỉnh tề, phong thái bất phàm.

Lâm Thiên đoán, những người này hẳn đều là người của Tần gia và Chu gia.

Sự liên kết của họ hoàn toàn dựa trên liên kết kinh doanh, Lâm Thiên bình thường đều không có liên hệ gì với bọn họ, cho nên cũng không có tiếp xúc.

Ở chiếc ghế chủ vị phía trước, còn có một người đàn ông rất lớn tuổi mặc bộ đồ Đường, mí mắt phồng rộp, khuôn mặt xanh xao vàng vọt, Lâm Thiên đoán chắc hẳn ông ta chính là Trương lão.

Điều làm cho người khác thấy kì lạ chính là rõ ràng đang trong mùa hè, Trương lão lại mặc một cái áo bông, hơn nữa trước mặt còn có hai cái bếp lò.

Sau khi bước vào phòng khách.

“Bên trong lạnh quá!” Tần Thi nhịn không được rùng mình một cái.

Nhiệt độ bên trong phòng rõ ràng so với bên ngoài lạnh hơn không ít.

Hiện tại rõ ràng là mùa hè, lại làm cho người ta có một loại cảm giác đang ở đầu mùa đông.

Đay cũng là lí do tại sao bọn họ lại nghĩ đến việc tìm thầy phong thủy, một là vì bọn họ đã tìm kiếm rất nhiều các thầy thuốc nổi tiếng trong vả ngoài nước khắp nhưng đều tìm không ra nguyên nhân bệnh, hai đó là bởi vì nhiệt độ trong nhà của Trương lão vô cùng quái dị, làm cho người ta nghĩ đến việc đến phong thuỷ vấn đề.

Gặp tình huống như vậy, chỉ có thể tìm thầy phong thuỷ đến thử một lần.

"Người nhà của ông Tần tới rồi!"

Năm người Lâm Thiên mới vừa bước vào cửa mọi người trong phòng đều dời ánh mắt đến trên người bọn họ.

"Tần lão, Tần Lập, chuyện buổi sáng các người dùng thuốc giả lừa gạt Trương lão bạch vui mừng một hồi, hiện tại sao lại chạy tới đây? Không biết xấu hổ a!"

Một người đàn ông trung niên đeo kính, mặc bộ đồ Trung Sơn đang ngồi trên ghế cười nhạo nói.

( Tần Lập là tên gọi của ba Tần Thi).

Lâm Thiên nhìn thoáng qua người đàn ông này nhận ra ông ta có chút quen thuộc, tựa hồ đã gặp qua ở đâu?

Cẩn thận nhớ lại một lúc, Lâm Thiên mới nhớ tới giống như đã gặp ông ta ở trong TV tên là Vạn Khánh,thân phận không hề đơn giản

Xem ra mối quan hệ giữa Vạn Khánh và Tần gia có vẻ không tốt a, nếu không ông Tần chỉ vừa mới tiến vào, ông ta liền mở miệng chế nhạo.

Sau khi Tần lão, Tần Lập, Tần Thi ba người nghe được lời của Vạn Khánh, sắc mặt đều thay đổi một chút.

"Vạn Khánh, Tần gia tôi chẳng qua chỉ nghĩ cách muốn giúp Trương lão chữa bệnh, cậu đừng ở đây ăn nói hàm hồ, cho dù nói như thế nào thì tôi cũng là thế hệ trước, đừng ở đây không biết lớn nhỏ!" Tần lão tức giận nói.

"Tần lão, nếu là ở mười năm trước, ông vẫn chưa về hưu, Tần gia của ông còn ở thời kì đỉnh cao, Vạn gia của tôi có lẽ sẽ phải sợ ông 3 phần, hiện tại...... ông không tư cách cậy già lên mặt với ta." Vạn Khánh một bên uống trà, một bên cười nói.

“Cậu......"

Tần lão cùng với Tần lập, Tần Thi nghe thấy thế, sắc mặt càng thêm khó coi.

"Được rồi, Tần lão các ngươi ngồi xuống trước đi." Ngồi ở vị trí chính, Trương lão nói với giọng nói yếu ớt.

Ông Tần nghe được Trương lão lên tiếng, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, sau đó ngồi xuống.

Sau khi ngồi vào chỗ.

"Tần Thi, tên Vạn Khánh đó có thù với nhà cô sao?" Lâm Thiên nhỏ giọng hỏi Tần Thi.

“Ừm, ông ta với ba tôi là mối quan hệ cạnh tranh, hơn nữa thực lực toàn diện của ông ta so với ba tôi mạnh hơn rất nhiều, ba tôi muốn tôi kết hôn cùng hoàng tử Sa Lai, cũng để có thể thắng ông ta." Tần Thi nói.

"Thì ra là thế." Lâm Thiên gật đầu.

Lâm Thiên lại ngẩng đầu liếc nhìn Vạn Khánh một cái, sau lưng của ông ta còn có một ông già mặc đạo bào, râu tóc bạc trắng, một bộ dáng tiên phong đạo cốt.

"Lâm Thiên, tôi thật sự rất lạnh a."

Tần Thi nhịn không được rùng mình một cái, cô mặc một cái váy liền lệch vai, cô bị lạnh đến nổi da tay đều nổi da gà lên.

"Nắm tay của tôi cô sẽ không lạnh nữa." Lâm Thiên vừa nói, vừa cười vươn tay ra.

"Anh nói dối! Tôi nghĩ anh chính là muốn chiếm tiện nghi của tôi!" Tần Thi mở to đôi mắt Lâm Thiên một cái.

"Tôi lừa cô để làm gì, không tin cô thử xem."

Lâm Thiên vừa nói, vừa trực tiếp cầm lấy tay Tần Thi.

Tần Thi vừa định giãy ra, cô lại đột nhiên phát hiện một cỗ ấm nóng truyền đến vậy mà thật sự không lạnh nữa!

"Thật sự không lạnh nữa, anh...... anh làm như thế nào a!" Tần Thi khó hiểu trừng mắt nhìn Lâm Thiên.

"Với tôi mà nói, dễ như trở bàn tay." Lâm Thiên mỉm cười nói.

Lúc này, ba của Tần Thi chỉ đảo mắt, vừa vặn nhìn thấy Lâm Thiên nắm tay con gái của ông ta, sắc mặt nhất thời biến đổi, đồng thời hung hăng trừng mắt nhìn về phía Lâm Thiên cùng với Tần Thi.

Nếu không ở đây không tiện, chỉ sợ ba của Tần Thi đã muốn xé xác hai người họ.

Tần Thi cảm nhận được ánh mắt cảnh cáo của ba cô, nhất thời mặt đỏ lên, vội vàng rút tay ra.

"Ba, không phải...... Không phải như ba nghĩ đâu." Tần Thi vội vàng giải thích, mặt cũng theo đó đỏ lên.

"Thật mất mặt!" ba của Tần Thi nói một câu, liền thu hồi ánh mắt.

Qua một lát sau, lại có thêm mấy người ăn mặc chỉnh tề, phong thái bất phàm đến.

Ba của Tần thấy người đã đến đông đủ, liền đứng dậy nói:

"Trương lão, vị này chính là thầy phong thủy tôi đặc biệt mời đến từ phía nam —— Chu đại sư, tôi nghi ngờ căn bệnh lạ của ngài có thể là do phong thuỷ trong nhà đã xảy ra vấn đề, có Chu đại sư ra tay, nói không chừng có thể giúp ngài hóa giải."

Trương lão ngồi ở ghế chủ vị khẽ gật đầu, cả người cùng thần sắc trên gương mặt có vẻ vô cùng kém.

Trương lão vốn là một người theo chủ nghĩa duy vật, ông ta căn bản là không tin vào thầy phong thuỷ, từng có người đề nghị ông ấy tìm thầy phong thuỷ đến xem, đều bị ông ấy cự tuyệt.

Nhưng mà sau khi mời đến các bác sĩ nổi tiếng trong và ngoài nước đều không có ai tìm ra nguyên nhân gây bệnh, ông ta hiện tại cũng chỉ có thể mời thầy phong thủy đến thử một lần.

Tần Lập nghe vậy, liền quay đầu nói với Chu đại sư:

"Chu đại sư, kế tiếp phải dựa vào ngài rồi, ngài thấy có vấn đề gì không?"

"Trong nhà này có sát khí! Lúc vừa mới vào nhà, tôi đã phát hiện ra!" Chu đại sư vừa nói vừa lấy ra một cái la bàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.