Nghe được lời nói không thể nghi ngờ của Diệp Văn Hạo, nhận thấy lửa giận ngập trời của Diệp Văn Hạo, theo bản năng Lữ Thương Hải buông Diệp Phàm ra.
Dưới ánh đèn, hắn cả kinh, cứng ngắc ngay tại chỗ, mở to mắt nhìn Diệp Phàm, cả người hoàn toàn ngây người.
Cũng giống như Lữ Thương Hải, 2 tên thành viên tổ chức Viêm hoàng thấy Diệp Văn Hạo cũng là cả kinh.
Diệp Văn Hạo có quan hệ như thế nào với Diệp Phàm.
Khiếp sợ rất nhiều, trong lòng bọn hắn hiện ra một nghi vấn.
Không có đáp án, cho dù bọn hắn có vắt hết óc cũng không đoán được quan hệ giữa Diệp Văn Hạo và Diệp Phàm.
Ngay tại khi 3 người Lữ Thương Hải cả kinh thì Diệp Văn Hạo thấy được vết máu trên miệng Diệp Phàm, trong lòng hắn đau xót nhưng mà hắn cũng không có trực tiếp nổi giận, mà là cố nén giận, im lặng bước về phía Diệp Phàm.
Hắn muốn biết rõ chuyện gì đã xảy ra.
- Diệp... Diệp thư ký...
Mắt thấy Diệp Văn Hạo cất bước đi tới, Lữ Thương Hải như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng cúi người chào Diệp Văn Hạo, thái độ vô cùng cung kính nhưng trong lòng tràn đầy bất an.
- Diệp thư ký.
Lữ Thương Hải vừa mới mở miệng, 2 tên thành viên tổ chức Viêm Hoàng cũng từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, liền chào hỏi Diệp Văn Hạo, giọng nói vô cùng khẩn trương, hơn nữa trong lòng cũng vô cùng hoảng sợ.
Không để ý đến 3 người, Diệp Văn Hạo trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-cuong-thieu/2260512/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.