Nghĩ đến những chuyện đã qua, Cố Tử Mặc chỉ trả lời lại một câu “Thích một người không cần lý do.”
Lời này khiến cho An Nhạc nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy hắn trong tròchơi, có lần hắn trả lời một cô gái: Thích một người không cần lý do,không thích một người cũng không cần lý do.
An Nhạc lại nói“Nhưng em có rất nhiều khuyết điểm, thứ nhất, vĩnh viễn cũng sẽ khôngyêu anh nhiều hơn yêu bản thân mình, thứ hai, tính cách của em cũngkhông tốt lắm, thứ ba, em không giỏi xử lý mọi chuyện, thứ tư…..” AnNhạc liệt kê ra một đống khuyết điểm, cuối cùng hỏi “Như vậy cũng khôngcó vấn đề gì sao?”
Cố Tử Mặc cười cười, thong thả trả lời “Khuyết điểm với ưu điểm kết hợp lại mới có thể ra được một An Nhạc hoàn chỉnh, đúng không? Còn có mỗi người đều phải yêu mình trước rồi mới có nănglực yêu người khác.”
Yêu mình trước, mới có năng lực yêu người khác!
Những lời này An Nhạc khá tán thành, nhưng mà nếu cô đã nói ra khuyết điểmcủa mình rồi, cũng rất muốn biết trong mắt hắn, ưu điểm của cô là cáigì?
Cho nên cô truy hỏi “Khuyết điểm em nói rồi, anh nói ưu điểm của em đi.”
Cố Tử Mặc lấy tay sờ lên cằm, làm bộ suy tư, hồi lâu sau thở dài một hơi nói “Xong, không tìm được.”
An Nhạc giơ tay tính đánh Cố Tử Mặc một cái lại bị hắn nhanh tay chụpđược, hắn nhìn cô, đôi chân mày đẹp khẽ nhướn lên, cười nói “Nhìn xem,em lại có thêm một khuyết điểm nữa, thiếu kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-cong-tu/2853361/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.