Trong lòng An Nhạcrối rắm, mặc dù cô không muốn nụ hôn đầu của mình tiến hành dưới ánhnhìn chằm chằm của mọi người, nhưng trong lòng vẫn có phần mong đợi làsao đây?
Đang lúc nội tâm An Nhạc thấp thỏm lo lắng, Cố Tử Mặc đột nhiên vươn tay ra ôm lấy thắt lưng cô, An Nhạc khẽ run lên.
Hắn thật sự muốn hôn trước mặt mọi người sao?
An Nhạc nghiêng đầu ngước mắt nhìn về phía hắn, Cố Tử Mặc cũng đúng lúccuối đầu nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, hình ảnh của đối phương in trongđáy mắt, tựa như có tia lửa đang thoát ra.
An Nhạc không tự chủmấp máy môi, mà trong phút chốc ấy khóe môi Cố Tử Mặc thoáng qua một nụcười mị hoặc, trong lúc cô còn đang bị yêu nghiệt bất thình lình cườimột cái câu hồn, trước mắt bỗng tối sầm lại, cánh môi mềm mại của hắnrơi xuống trên môi cô, trong nháy mắt, hơi thở của hắn vây quanh AnNhạc.
Về phần vì sao trước mắt An Nhạc lại tối sầm là vì lúc CốTử Mặc cúi đầu hôn cô, đồng thời tay trái cầm lấy cuốn mục lục bài hátchắn trước mặt hai người bọn họ, tầm mắt đám đông bị cách ở phía ngoài.
Mọi người “hừ” một tiếng, hiển nhiên là không hài lòng với hành động này của Cố Tử Mặc.
Mà lúc này, An Nhạc không còn nghe thấy gì nữa, hai tai dường như độtnhiên không nghe được, tất cả âm thanh bên ngoài đều không thể truyềntới tai cô, duy nhất có thể nghe được chính là tiếng tim đập thình thịch của hai người, An Nhạc dựa theo bản năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-cong-tu/2853354/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.