Chương trước
Chương sau
Công Tử cười mộttiếng, ôm cô đi về phía cửa truyền tống, An Nhạc thấy hắn thật sự ômmình đi về phía đó, bắt đầu luống cuống, vừa rồi cô nói ra nhẹ nhàng như vậy, chẳng qua là dùng phép khích tướng muốn hắn tha cho mình thôi mà!

Thật sự muốn ôm đi như vậy? Nếu như chạy một vòng hết các thành, An Nhạcnhất định sẽ vô cùng sáng chói trên kênh thế giới cùng với diễn đàn,không chừng còn bị người ta đuổi giết, mặc dù cô không sợ trở thành kẻthù chung của nhân dân, nhưng mà cô chơi trò chơi là muốn vui vẻ chứkhông phải đi chịu tội nha.

Vì vậy, An Nhạc đành phải cúi đầu, người ta thường nói hảo hán không sợ thiệt trước mắt, quân tử báo thù mười năm chưa muộn!

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Được rồi, ta sai rồi!

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ta lập tức sửa tên lại.

‘Công Tử Thế Vô Song’ lập tức dừng bước.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Không ủy khuất?

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: *cắn răng* không ủy khuất, làm sao lại ủy khuất!

An Nhạc đánh chữ xong liền mở cột sủng vật đổi tên bảo bảo thành [heo heo heo heo heo], sau đó chớp mắt cười.

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Đã hài lòng chưa? Ta xác định cùng khẳng địnhkhông có bất kỳ ẩn ý nào, cũng không nhắc tới ID của ngươi.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Hài lòng.

‘Công Tử Thế Vô Song’ rất nhanh liền bỏ nhân vật của An Nhạc xuống, An Nhạclập tức thao tác cho nhân vật lùi về sau hai bước, nhìn Công Tử từ trênxuống dưới, sau đó đánh ra một câu

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Này, Công Tử, ngươi không phải GM đấy chứ?

Mặc dù An Nhạc xác định học trưởng không thể nào là GM, nhưng việc làm vừa rồi của hắn chỉ có hai chữ GM mới có thể giải thích.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Không phải.

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Không phải? Nếu không phải sao vừa rồi ngươi có thể dùng kỹ năng cưỡng chế đó, đừng nói với ta ngươi dùng ngoại G, tacòn chưa thấy cái loại ngoại G nào ** như vậy.

[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Ngươi chưa từng thấy không có nghĩa là nó không tồn tại.

[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Xùy, không nói nữa.

Đúng lúc này, phụ bản bang phái mở cửa, An Nhạc thêm vào đoàn đội, rấtnhanh, Công Tử cũng tiến vào, sau đó rất nhiều người trong bang lục tụcđi vào, acc lớn acc nhỏ đều có, chỉ trong chốc lát đã đủ một đoàn 25người, ai chậm chân chỉ có thể chờ mở đoàn tiếp theo.

Giống nhưthường lệ, trong vòng mười phút giải quyết xong ba Boss, trong lúc némđiểm lại xảy ra một chuyện khá thú vị, một acc nhỏ mới vào bang, khôngbiết là bởi vì không hiểu hay là vì da mặt dày, lại ở trong kênh đoànđội xoát ra một đống bình luận, nội dung xoát lại chỉ có một câu.

[Đoàn đội] Luyến ái 100%: Cho ta hoa hồng có được không, ta muốn.

[Đoàn đội] Luyến ái 100%: Cho ta hoa hồng có được không, ta muốn.

Liên tiếp xoát ra mấy chục cái.

[Đoàn đội] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Nếu muốn thì tự mình ném điểm.

Nhưng người nọ dường như không nhìn thấy, tiếp tục xoát.

[Đoàn đội] Luyến ái 100%: Cho ta hoa hồng có được không, ta muốn.

[Đoàn đội] Người theo đuổi Công Tử thứ 2012: Ta cũng muốn, làm sao bây giờ? Ta còn muốn tặng cho Công Tử đó!

[Đoàn đội] Bá khí Truy Mệnh: Ta cũng muốn, cho ta có được không?

[Đoàn đội] Ta tới vui đùa một chút thôi: cho ta, cho ta.

An Nhạc nhìn một đám người đang chọc ghẹo người mới, cười mà không nói,người mới này nên bị đùa giỡn như vậy một chút, quy củ cơ bản nhất cũngkhông biết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.