Cố Tử Mặc nhìn màn hình, hoặc nên nói là nhìn phản ứng của người kia, mâu quang chợt lóe.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Cô là con gái?
Lúc Công Tử đánh chữ, An Nhạc đang uống nước, thấy mấy lời này xuất hiệntrên màn hình, cô bị sặc, vì thế không khống chế được toàn bộ nước đềuphun vào màn hình, sau đó còn ho khan mấy tiếng.
An Nhạc đặt cáicốc xuống, rút khăn giấy cứu giúp bàn phím cùng màn hình, trái tim đậpcuồng loạn, Công Tử làm sao có thể đoán ra cô là con gái?
Hứa Ngọc nghe được động tĩnh phía sau, quay đầu lại nhìn một cái, hỏi “Sao vậy?”
“Không có gì” An Nhạc lắc đầu đem đống khăn giấy vứt vào thùng rác rồi ngồitrở lại máy tính, cô nhìn công tử bạch y bồng bềnh trong màn hình, kéothanh cuộn trong cửa sổ chat xem sau khi Công Tử nói câu đó xong còn nói thêm gì nữa không. Song, cô kéo kéo kéo một hồi phát hiện Công Tử chỉnói một câu kia, An Nhạc buồn rầu sờ sờ mũi, ách! Bây giờ cô có nênthẳng thắng nói ra không đây? Nếu bỏ qua cơ hội lần này nói không chừngvề sau sẽ không còn dịp nào tốt như vậy!
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Haha, ngươi đang chế nhạo ta sao, sao ta có thể là con gái, đây là đàn ông chính gốc đấy nhé!
An Nhạc đánh mấy lời này xong cũng muốn tự bóp chết mình, rõ ràng chỉ cầnmột chữ thôi là có thể giải quyết vấn đề, nhưng cô thật lo lắng nếu nóimình là con gái sẽ phản tác dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-cong-tu/2853196/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.