Bởi vì một bóng người như bù nhìn theo cuồng phong bay ngang ra ngoài, nhìn trang phục thì rõ rằng là Trịnh Văn Cung.
Mà ở trung tâm của mọi cơn bão, Lý Quân lại hiên ngang đứng đó, như thể vị thần tối cao!
"Ầm!"
Lúc này, thân thể Trịnh Văn Cung đập mạnh xuống đất, áo quần nhuộm máu, vô cùng thê thảm.
Xung quanh nhất thời chìm vào tĩnh lặng, mọi người đều cảm thấy trong lòng chấn động
“Mạnh mế như Trịnh Văn Cung vậy mà lại bị đánh bay, hẳn chính là đỉnh cao của võ đạo nhân gian đấy."
"Vậy Lý Quân là thực lực gì chứ? Chẳng lẽ là Thiên Nhân trong truyền thuyết?"
Mà giờ phút này, Lý Quân đã từng bước một đi về phía vị trí của Trịnh Văn Cung.
Trên mặt Trịnh Văn Cung cuối cũng cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Tao là tâm phúc của Tứ trưởng lão, nếu mày dám giết tao, sẽ phải gánh chịu sự trả thù không ngừng của Chiến Bộ.
Chỉ là đối với lời nói của hắn, Lý Quân căn bản không chút động lòng, chân trực tiếp giẫm lên đầu hắn.
Chân khí tụ lại dưới chân, sức mạnh khủng khiếp đó khiến trong mắt Trịnh Văn Cung tràn đầy vẻ sợ hãi.
Hân biết một khi Lý Quân giãm chân này xuống, thì toàn bộ đầu mình sẽ bị giẫm nát, chắc chẳn sẽ chết không thể nghỉ ngờ.
Lý Quân căn bản không để Chiến bộ Trung Vực vào mắt, anh chính là một con quỷ, một con quỷ máu lạnh không biết sợ là gì.
Xung quanh, Hứa Kiệt, Đường Trúc, Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3484140/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.