Trên định núi, chỉ có tiếng gió rít vang.
Lý Quân như một vị vua nhìn xuống đám người đang ngã trên mặt đất.
Đặc biệt khi ánh mắt nhìn về phía Điền Thịnh, một tia sát khí sắc bén lóe lên.
Kẻ này vu oan giá họa, lại ra mặt cho Vạn Tử Khang, không thế giữ lại.
Điền Thịnh khó khăn ngẩng đầu, lúc này mặt đây máu tươi, nhưng không thể che giấu sự hận thù trong. mắt ông ta.
Ông ta nghiến răng nói: "Lý Quân, tao là tướng một sao của Chiến Bộ, mối thù hôm nay, ngày sau tao nhất định sẽ trả gấp trăm lần”
Lý Quân cười hắc hắc nói: "E rằng ông không đợi được đến ngày sau đâu."
"Mày muốn giết tao?"
Trong mắt Điền Thịnh lộ ra vẻ khó tin: "Mày có biết hậu quả của việc đắc tội với Chiến Bộ không?”
Lý Quân nhìn đối phương với vẻ khinh miệt: "Tôi không biết, cũng không muốn biết”
Chân khí ngưng tụ trong tay Lý Quân, anh từng bước tiến về phía Điền Thịnh.
Những người có mặt cũng theo từng bước chân của Lý Quân mà trái tim treo lơ lửng.
Chẳng lẽ anh thực sự dám giết người của Chiến Bộ?
Đánh trọng thương Điền Thịnh đã đắc tội lớn với Chiến Bộ rồi, nếu giết chết ông ta, Lý Quân sẽ chính thức bị Chiến Bộ coi là kẻ thủ.
Đối với các gia tộc hàng đầu có mặt tại đây, Chiến Bộ vẫn là một thế lực bất khả chiến bại.
Mà ngay lúc này, một bóng người lao lên trước, chặn đường Lý Quân
"Lý Quân, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3476163/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.