Chương trước
Chương sau

“Cậu dám!"

Nhìn Lý Quân từng bước tiến đến, Tam trưởng lão găm lên giận dữ.

Trong lòng ông ta vừa sợ hãi vừa phẫn nộ.

Dù sao ông ta cũng là Tam trưởng lão, mà Lý Quân chưa kế thừa vị trí Điện chủ, sao dám ra tay với ông ta.

“Ông đoán xem tôi dám hay không?”

Lời vừa dứt.

Thân hình Lý Quân thoắt ẩn thoắt hiện, trong nháy mắt đã đến trước mặt Tam trưởng lão, bàn tay trực tiếp bóp lấy cổ họng Tam trưởng lão, chân khí trong tay bùng nổ.

Thân hình Tam trưởng lão dăn dăn được nâng lên, rời khỏi mặt đất.

"Tôi đã nói, tôi muốn lấy mạng ông”

Lý Quân dùng lực, ném mạnh cả người Tam trưởng lão xuống đất.

Ngay lập tức, Tam trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi.

Tam trưởng lão liên tục lăn lộn trên mặt đất.

Ông ta cố gắng giãy dụa để chống trả.

Lý Quân đột nhiên đá một phát, xương sườn ngực của Tam trưởng lão gãy nát, máu tươi tuôn ra như vòi phun, dính đầy quăn áo và cả mặt ông ta.

"Thằng khốn! Tao liều mạng với mày!"

Mặt Tam trưởng lão méo mó, vận chuyển chân khí trong cơ thể muốn liều mạng với Lý Quân.

Nhưng Lý Quân lại dằm mạnh lên ngực ông ta.

"Chỉ là đồ bỏ đi, cũng dám liều mạng với tôi"

Anh đạp một cước, Tam trưởng lão lại phun máu.

Lần này, máu lẫn với nội tạng vụn nát, lục phủ ngũ tạng đều bị đạp nát.

"Tao hận!"

Tam trưởng lão cố gắng giơ tay lên nhưng lại bất lực hạ xuống, mắt mở to trừng trừng nhìn Lý Quân.

Đáng tiếc, ông ta chỉ có thể làm được như vậy, ông ta đã không còn sức lực để chiến đấu nữa.

“Đồ bỏ đi, đây chính là hậu quả cho việc phản bội tôi đấy”

Lý Quân tung một cú đá.

Tam trưởng lão lập tức bị hất văng ra xa vài mét va vào một chiếc ghế, không thể cử động được nữa. Ông ta hít vào nhiều hơn thở ra, thoi thóp sắp chết.

Cho đến lúc này, Tam trưởng lão mới nhận ra mình đã động vào một người đáng sợ đến mức nào.

Bây giờ ông ta mới hiểu ra tại sao Nạp Lan Long Hiên lại yên tâm để một mình Lý Quân trở về trụ sở kế thừa vị trí Điện chủ, hoá ra ông ấy đã sớm biết Lý Quân có thể giải quyết mọi chuyện.

Thực lực Lý Quân mạnh như vậy, ngay cả Đại trưởng lão cũng không phải là đối thủ.

Suốt những năm qua, ông ta và Đại trưởng lão đã phát triển thế lực riêng, kéo bè kết phái, vốn dĩ chỉ cần khống chế số lượng lớn cao thủ ở trụ sở thì có thể đần đần làm cho Nạp Lan Long Hiên mất quyền kiểm soát đối với Chiến Long Điện. Cho đến bây giờ ông ta mới hiểu ra được một chân lý

Trước thực lực khủng bố, âm mưu và thủ đoạn chỉ là trò hề!

Ở phía bên kia, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão, Thất trưởng lão, Bát trưởng lão, bốn vị trưởng lão ai nấy cũng đều sợ hãi nhìn Lý Quân, vẻ mặt bàng hoàng không thôi.

Lý Quân giết chết Tam trưởng lão như giết gà giết chó, đã khiến bọn bọ vô cùng kinh sợ!

Bọn họ thường ngày lúc nào cũng ở vị trí cao, được người người tôn kính, bây giờ chỉ có thể ngồi đó run rẩy!

Lúc này, ánh mắt của Lý Quân đã khóa chặt người Ngũ trưởng lão, lạnh lùng nói: "Kẻ thứ hai là ông”

Lời nói vừa dứt, năm ngón tay mở rộng, mạnh mẽ chụp xuống trán Ngũ trưởng lão.

Trên ngón tay, chân khí cuồn cuộn, phát ra tiếng. lách tách.

"Cứu mạng..."

Ngũ trưởng lão hoảng sợ hét lên, hy vọng ba vị trưởng lão khác ra tay.

“Tôi muốn giết ông, không ai có thể cứu được.”

Ngay sau đó, bàn tay của Lý Quân dứt khoát giáng xuống, trực tiếp vỗ vào trán Ngũ trưởng lão.

"Rắc!"

Hộp sọ vỡ nát!

Ngũ trưởng lão chết ngay tại chỗ.

Đường đường là Ngũ trưởng lão của Chiến Long Điện, thế mà lại bị giết chết một cách tàn nhẫn như vậy.

Không ai trong số những người có mặt dám nói một lời nào.

Tất cả đều kinh hãi nhìn cảnh tượng trước mắt.

Tuy nhiên, Lý Quân không có ý định dừng tay.

Hai tay anh hướng về phía lục trưởng lão, ra lệnh:

"Ông, qua đây chịu chết”

Lục trưởng lão sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy.

Lý Quân đang muốn giết sạch bọn họ, từ lớn đến nhỏ đều phải chết dưới tay anh.

"Lý Quân, tao liều mạng với mày!"

Đến lúc này rồi, Lục trưởng lão cũng chẳng còn quan tâm đến sự sợ hãi, giơ tay đánh về phía Lý Quân.

Nhưng chỉ ngay sau đó, Lý Quân xòe năm ngón tay ra, khí kình bùng nổ từ lòng bàn tay, đánh thẳng vào ngực Lục trưởng lão.

"Ầm!"

Ngực Lục trưởng lão lập tức lõm xuống, miệng phun ra một ngụm máu tươi, tồi ngã nhào xuống đất cách đó năm mét, giấy giụa hai lần rồi tắt thở.

Thất trưởng lão và Bát trưởng lão nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ đến mức hồn phi phách tán, không còn ôm tâm lý may mắn được nữa, vội vàng muốn bỏ chạy.

Nhưng vừa mới bước đi, Thất trưởng lão đã cảm thấy cổ mình bị Lý Quân siết chặt.

"Lần trước bị tôi đánh một trận, ông còn không biết sợ nhí? Còn dám tham gia vào âm mưu của Đại trưởng lão! Bây giờ muốn chạy trốn? E rằng đã quá muộn rồi!"

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

Ngay sau đó, Thất trưởng lão bị Lý Quân bóp gãy cổ như bóp gà con, sau đó tiện tay ném ông ta xuống đất!

Mà Bát trưởng lão đã chạy trốn được một khúc, đột nhiên phát hiện trước mắt mình xuất hiện một bóng người!

Lý Quân không biết từ lúc nào đã chạy đến trước mặt, ngăn cản đường đi của ông ta

Ông ta ngẩng đầu nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của Lý Quân, không khỏi run rẩy trong lòng.

"Cút về!"

Lý Quân gầm lên.

Giống như sấm sét nổ vang trên mặt đất.

Bát trưởng lão chỉ cảm thấy gió mạnh ập đến, cả người như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, đập vào trần cao của sảnh lớn.

"Tê!"

Trong sảnh lớn.

Mọi người nhìn nhau kinh hãi, trong chớp mắt, đoàn trưởng lão đã bị Lý Quân đánh cho thảm hại, người chết, người bị thương.

Chỉ bằng sức mạnh của một mình Lý Quân, gần như đã giết sạch một nửa cao thủ của Chiến Long Điện.

Tất nhiên cũng có người cảm thấy vô cùng hả hê, những người còn lại trong số này có nhiều người là trung lập, còn có nhiều người trung thành với Nạp Lan Long Hiên.

Ngày thường, các trưởng lão thông đồng với nhau, bọn họ cũng giận mà không dám nói, hôm nay coi như đã trút được cơn tức đè nén bấy lâu nay.

Đồng thời, bọn họ cũng thực sự công nhận vị Thiếu chủ Lý Quân này, với thực lực như vậy, nếu không làm Điện chủ thì quả thực là trái với lẽ trời!

Tâm trạng của Tân Truy trong đám người là phức tạp nhất, anh ta không khỏi nhớ đến câu nói: "Ai theo tôi thì sống, ai phản tôi thì chết." của Lý Quân lúc trước.

Lúc đó anh ta chỉ cảm thấy câu nói này vô cùng ngạo mạn, nhưng mãi đến bây giờ anh ta mới nhận ra rằng Lý Quân có đủ thực lực để ngạo mạn!

Ngay cả Đại trưởng lão có gặp anh cũng phải quỳ xuống.

Ngay lúc Tân Truy đang cảm thấy phức tạp, bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng găm dữ dội.

"Chuyện gì xảy ra vậy?”

Chỉ thấy hai bóng người nhanh chóng xuất hiện.

Một ông lão tóc trắng và một ông lão mặc áo bào đen.

Nhìn thấy hai người đó, Bát trưởng lão vốn đã tuyệt vọng, trong mắt bỗng dưng lộ ra vẻ vui mừng.

"Đại trưởng lão, Tứ trưởng lão, cứu tôi!"

Hóa ra là Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão cùng nhau đến.

Đại trưởng lão nhìn thấy thi thể đầy rẫy trong đại điện, đặc biệt nhiều người trong số đó là thuộc phe ông ta, trong mắt ông ta bỗng dấy lên ngọn lửa giận dữ.

"Ông chính là Đại trưởng lão? Những người này đều do tôi giết, tôi vốn định giết xong bọn họ rồi mới đi tìm ông, không ngờ ông lại tự vác xác đến đây."

Lý Quân nhìn Đại trưởng lão xuất hiện, nở nụ cười đây ẩn ý.

Có thể nói, Đại trưởng lão chính là kẻ căm đầu gây ra tình trạng hỗn loạn của Chiến Long Điện ngày hôm nay.

“Thì ra mày là thẳng khốn Lý Quân!"

Đại trưởng lão lập tức đoán ra thân phận của Lý Quân, trong mắt hiện lên sát khí.

Mày đã làm gì bọn họ?"

Đại trưởng lão không tin rằng thanh niên trước mắt có thể giết chết nhiều người như vậy, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu ông ta là rất có thể Lý Quân đã hạ độc những người này.

"Hừ! Bất kế mày đã sử dụng thủ đoạn âm hiểm gì, hôm nay tao sẽ giết chết mày!"

Nói xong, khí tức trên người Đại trưởng lão cuộn trào, sau lưng ông ta xuất hiện một bức tượng Phật Đà.

Đây là Quyền Ý của ông ta.

Khi pho tượng xuất hiện, Đại trưởng lão giơ cao tay, hung hăng vỗ về phía Lý Quân.

Trên bàn tay đó, biểu tượng của nhà Phật tự tỏa ra ánh sáng vàng, từ trên trời giáng xuống, giống hệt Như Lai thần chưởng trong truyền thuyết.

Tuy nhiên, Lý Quân vẫn thản nhiên bước lên phía trước, nằm đấm hung hăng đánh ra, trực tiếp nghênh đón chưởng của Đại trưởng lão!

"Ầm!"

Một tiếng nổ vang, chỉ một đấm đã đánh tan Quyền Ý của Đại trưởng lão.

Không ngờ rằng thực lực của Lý Quân lại mạnh mẽ đến vậy, sắc mặt Đại trưởng lão biến đổi dữ dội, trong lòng thầm kêu không ổn, muốn lui lại

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, Lý Quân như tia chớp lao tới, sử dụng công phu ngay lập tức xuất hiện trước mặt Đại trưởng lão, năm ngón tay xòe ra, như bầu trời bao la trực tiếp chụp xuống.

Đại trưởng lão giơ hai cánh tay khoanh lại thành hình chữ thập để đỡ đòn của Lý Quân.

Chỉ nghe “Ầm” một tiếng, khí kinh mạnh mẽ truyền đến, hai chân Đại trưởng lão quỳ xuống đất, "phịch” một tiếng, hai cánh tay bị Lý Quân đánh cho vặn vẹo như bánh quai chèo.

Nhìn thấy cảnh này, Tứ trưởng lão bên cạnh sợ hãi lùi lại vài bước, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.