Mặc dù Tam trưởng lão về dưới trướng Đại trưởng lão, nhưng địa vị của ông ta trong Chiến Long Điện vẫn rất cao. Vậy mà giờ, trước mặt mọi người, Lý Quân lại mảng ông ta là rác rưởi.
Ngay khi lời nói của Lý Quân vừa dứt, cả sảnh lớn chìm vào im lặng.
Mọi người như bị sét đánh ngang tai, há hốc miệng.
Đây quả thực là quá sức ngông cuồng, ngang ngược vô cùng.
Nhiều người dè dặt nhìn về phía Tam trưởng lão.
Đúng như dự đoán, mặt Tam trưởng lão đen như than, người run lên băn bật. Ông ta đột ngột đứng dậy chỉ tay vào Lý Quân gầm lên: "Thằng nhãi Lý Quân, tôi với cậu không đội trời chung, hôm nay tôi nhất định phải dạy dỗ cậu một bài học”
"Tam trưởng lão, ông đường đường là Tam trưởng lão của Chiến Long Điện, vậy mà lại cam tâm làm tay sai cho Đại trưởng lão. Khi xưa, lão đầu đối với ông cũng có ơn dẫn dắt, nhưng ông không nghĩ đến việc báo đáp, ngược lại còn ăn cây táo rào cây sung, lấy oán trả ơn. Nói ông là rác rưởi là nhẹ đấy, tôi thấy ông còn chẳng bằng rác rưởi."
Lý Quân cười lạnh, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ.
Lúc này, anh đứng đó, đối mặt với đám người hung hãn, chẳng khác nào một con sói đơn độc.
Giọng điệu của anh sắc bén, hành động vô cùng bá đạo, ngay cả những người đối địch với Lý Quân cũng không khỏi thán phục, quả là khí phách hiên ngang.
"Tám vị đường chủ, các anh còn chờ gì nữa? Cùng ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3464039/chuong-420.html