Đương nhiên, ông nội của Hùng Bi, người có thể dạy dỗ ra một đứa cháu như: Hùng Bi, cũng là một cao thủ.
Khóe miệng Lý Quân khẽ nhếch lên một nụ cười, sau đó anh giả vờ như không hay biết gì, ung dung đi vào trong.
Trong sân. Dưới gốc cây du già. Một ông lão đang ngồi chồm hổm ở đó, miệng phì phèo điếu thuốc lào.
Ngay khi Lý Quân bước vào, anh cảm thấy cả người mình bị ai đó quét từ trên xuống dưới liên tục mấy vòng.
Còn Hùng Bi thì vô cùng phấn khích, hắn chạy đến gần ông mình, "phịch" một tiếng quỳ xuống.
"Ông nội, con về rồi."
Lúc này, Lý Quân mới cảm thấy ánh mắt soi mói trên người anh đã biến mất. Ông lão xoa đầu Hùng Bi, cười hắc hắc, lộ ra hai cái răng vàng.
"Đột phá đến Ám Kình rồi, không hổ là cháu trai ông, lợi hại lắm!"
Hùng Bi dập đầu ba cái trước ông nội rồi mới đứng dậy.
Lúc này, ánh mắt của ông lão lại dừng trên người Lý Quân, lông mày khẽ nhíu lại.
Ông ấy không thể nhìn thấu người thanh niên trước mắt. "Hùng Bi, sao con không giới thiệu khách đi?" Ông lão hỏi.
"Đây là lão đại của con, Lý Quân. Ông nội, không phải ông nói sau khi con xuống núi thì hãy tìm một người để đi theo sao..."
Hùng Bi trả lời một cách trung thực. "Thì ra cậu là lão đại của Hùng Bi." Lưng gù của ông lão từ từ thẳng lên, ông ấy từ từ đứng dậy.
Ngay khoảnh khắc ông ấy hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3462252/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.