"Lý Quân này bị ông Lan Minh Đức dạy dỗ rồi, ông Lan Minh Đức đúng là không sợ gì mà."
"Ông Lan Minh Đức tình nguyện đứng lên chỉ để chống lại những kẻ buôn bán bất lương này."
Tuy nhiên, ngay lúc này.
Lan Minh Đức khẽ hô “Này” một tiếng, ông cảm nhận được sau khi uống Thuốc Trường Thọ thì cơ thể ông có chút khác thường, đặc biệt là mặt hơi ngứa, đưa tay sờ vào thì trên mặt bong ra ra một mảng da nhăn nheo.
Trên mặt Lý Quân hiện lên vẻ đắc ý.
Anh nói với nhân viên: 'Lấy cho ông lão một cái gương."
Nhưng chưa kịp lấy gương, dưới khán đài đã vang lên tiếng hô hào.
Bởi vì lớp da nhăn nheo trên mặt Lan Minh Đức bong tróc, khuôn mặt ông dần trở nên trẻ trung hơn.
Ngay cả đốm đồi mồi trên tay cũng đang phai đi. "Đây... đây....
Ngay cả một người từng trải qua nhiều sóng gió như Lan Minh Đức lúc này cũng không khỏi run rẩy.
Khi ông nhìn khuôn mặt trẻ trung trong gương, trong mắt ông tràn đầy sự phấn khích.
Mấy ngày nay ông cảm thấy cơ thể ngày càng yếu đi, nhưng bây giờ, ông cảm thấy mình có thể sống thêm vài năm nữa.
"Thật không thể tin được, lão phu đã chứng kiến kỳ tích!"
Lý Quân lại lấy ra một hộp thuốc khác trên sân khấu, anh nói: "Bây giờ mọi người đã biết tác dụng của Thuốc Trường Thọ rồi chứ?"
Nói xong, anh đưa hộp cho Lan Minh Đức.
"Tiền bối Lan, ngài là người đáng kính trọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3459272/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.