"Tao hỏi mày lần cuối, mày sẽ khai ra chỗ mày giấu cái lọ kia hay là nhìn tao hành hạ em trai mày đến chết??"
Trong mắt gã trung niên lóe lên sát khí, gã nhìn Tống Chân ngã trên mặt đất, trong mắt không có thương hại, chỉ có lạnh lùng.
Gã giơ chân giẫm lên trên mặt Tống Chân, khuôn mặt xinh đẹp của cô bây giờ đang biến hình méo mó dưới chân gã.
Ánh mắt Tống Chân tràn ngập hận thù, nhưng cô càng như vậy càng khiến cho gã cảm thấy sung sướng.
“Mày còn chưa chịu nói, hay tao cho mày xem chưa đủ?”
“Mày nói đi tao nên cắt đứt gân chân của em trai mày trước hay là gân tay đây, hay là móc mắt nó trước đi.”
“Ha ha ha ha.” Gã trung niên nhấc chân lên, sau đó đi tới trước mặt Tống Bỉnh.
Tổng Bỉnh bị tóm nâng lên trên cao, một đứa bé chỉ vừa bảy tám tuổi có giấy dụa mạnh hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì.
Máu chảy ra từ chân thằng bé.
Gã trung niên nhận lấy dao tên đàn em đưa tới, liếm liếm môi, như là dã thú
khát máu. “Mày là cầm thúI” Ánh mắt Tống Chân đỏ rực như máu. Không biết cô lấy đâu ra sức, đột nhiên đứng lên, xông về phía gã trung niên.
Nhưng còn chưa tới gần, đã bị một tên đàn em bên cạnh bóp cổ, ném xuống đất.
Cả người va chạm với mặt đất cứng rẳn, một ngụm máu tươi từ trong miệng cô phun ra.
“Mẹ nó, con điếm thúi, còn muốn động thủ với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3459000/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.