Quách Đan, Đổng Bác Thư cùng với một đám thanh niên, ai nấy cũng đều uống kha khá, đang kề vai sát cánh đi tới.
Sau khi nhìn thấy Lý Quân, bọn họ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Dù sao ăn một bữa cơm ở khách sạn Hoàn Đảo cũng tốn không ít tiền, trong suy nghĩ của bọn họ thì thanh niên mới ra tù như Lý Quân không nên xuất hiện ở
chỗ này.
"Một vài người bạn trong thôn tụ tập với nhau, tôi không báo cho anh được vì không có số điện thoại của anh!”
Quách Đan giải thích.
Đổng Bác Thư kiêu ngạo nói: "Mọi người ăn cơm ở phòng nào? Tôi có thể giảm giá cho mọi người.”
“Không cần." Lý Quân cười cười: "Chúng tôi đã tính tiền rồi.” “Thật là, lần sau, lần sau nhất định phải nhắc đến tên Bác Thư đấy.” Quách Đan vừa cười vừa nói.
Bởi vì trời đang mưa, mấy thanh niên trong thôn bắt đầu thảo luận làm sao rời đi.
Có người lái xe tới, có người đón xe tới, bây giờ trời mưa, không có ai bắt được taxi.
Đổng Bác Thư mở lời: "Như thế này đi, dựa theo thứ tự sắp xếp vừa rồi, ba người còn lại tôi lái xe đưa mọi người đến trạm xe.”
“Tốt quá, có thể ngồi trên chiếc Mercedes của anh rồi." Có người vừa cười vừa nói.
Đổng Bác Thư gọi một nhân viên phục vụ ở bên cạnh, đưa chìa khóa cho hắn, dặn hắn giúp mình đi lấy xe.
“Lý Quân, còn anh thì sao?”
Quách Đan hỏi.
“Xe của tôi ở bãi đỗ xe, tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3458995/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.