Lý Quân như cười như không nhìn Hùng Bỉ: "Tôi hỏi anh, thực lực của tôi thế nào?”
“Thực lực của cậu rất mạnh, là người mạnh nhất tôi từng gặp.” Hùng Bi nói.
"Như vậy nếu anh đi theo bên cạnh tôi thì lúc nào cũng có thể khiêu chiến với tôi, cái này phù hợp với lời dặn của ông nội anh mà đúng không?"
“Đúng vậy” Hùng Bi gật đầu lia lịa.
“Nhưng mà nếu tôi đi theo cạnh cậu thì tôi phải nói với ông chủ một tiếng trước."
“Ông chủ?” Lý Quân vẻ mặt nghỉ hoặc. "Anh còn có ông chủ?"
“Đương nhiên là có, sau khi tôi đến Thanh Châu, đã đi tìm kiếm cao thủ khắp nơi, tiền trên người tiêu hết sạch nhưng cũng không tìm được một cao thủ nào.”
“Hết cách tôi đành phải tìm một công trường làm công, sau đó ông chủ công trường thấy tôi khoẻ mạnh, biết công phu, nên để cho tôi lên làm bảo vệ.”
“Sau đó tôi nghe bảo vệ khác nói, người lợi hại nhất Thanh Châu chính là Lý Thất Phu của tập đoàn Hạo Thiên, thế là tôi tới đây!”
“Thì ra là như vậy." Lý Quân gật: "Vậy anh đi tìm ông chủ từ chức trước,
sau đó đến tập đoàn Hạo Thiên tìm tôi. “Được, nghe theo cậu!” Hùng Bi gật đầu, xoay người rời đi. Mà ngay sau khi Hùng Bi rời đi không lâu, Lý Thất Phu gọi điện thoại tới. "Lão đại, bên tôi tìm thấy rồi, con nhỏ Kiều Phương kia đang trốn trong một biệt thự ở ngoại ô Thanh Châu, giờ người của tôi đã bao vây biệt thự kia rồi, lão đại có muốn tự mình qua xem không?” “Gửi vị trí cho tôi, tôi đi ngay bây giờ.” Lý Quân nói. Giờ phút này, trong biệt thự ở vùng ngoại ô.
Một tên đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục, miệng ngậm xì gà, ở phía sau gã là một người đàn trung niên vẻ mặt rất nghiêm túc.
Trong sảnh lớn khắp nơi đều có vệ sĩ mặc đồ đen đứng, tư thế thẳng tắp.
Ở đối diện gã đàn ông trẻ tuổi là một người phụ nữ mặc váy dài, chính là Kiều Phương.
Gã đàn ông trẻ tuổi cầm hộp Thuốc Trường Thọ trên tay, quết lấy một miếng, đưa lên mũi ngửi.
“Không ngờ thứ đen như mực này lại có hiệu quả như vậy, Phương Phương, chuyện lần này em làm tốt lắm, anh sẽ không bạc đãi em.”
Kiều Phương nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra vài phần vui sướng.
Cô ta phản bội thầy mình, mạo hiểm lớn như vậy, chính là vì những lời này!
Nhưng cô ta vẫn nhịn không được nói: "Thiếu gia Tư Mã, nếu thuốc đã ở đây rồi vậy chúng ta nhanh chóng đi thôi. Theo em biết người trẻ tuổi cung cấp Thuốc Trường Thọ cho Tống Bạch Long bối cảnh không đơn giản, Tống Bạch Long từng nói với em người đó là một nhân vật rất đáng sợ.
Kiều Phương nói xong, Tư Mã Đức ngồi ở đó, vẻ mặt khinh thường.
“Anh đang đợi thằng đó tìm tới đây, như vậy anh có thể bắt nó, ép hỏi nó lai lịch của cái thuốc này, nói không chừng có thể ép nó phun ra được nhiều thứ đáng giá hơn đói”
Trong lòng Kiều Phương vẫn lo lắng, nhưng cũng không dám nói gì.
Vị thiếu gia Tư Mã này vô cùng cao ngạo, nếu cô ta nói nhiều, sẽ khiến cho gã phản cảm.
Nhưng mà nghĩ lại, với thân phận của thiếu gia Tư Mã, gã đúng là không cần sợ Lý Quân.
Không nói đến thế lực lớn của họ nhà Tư Mã, chỉ tính đến người đàn ông trung niên đứng phía sau Tư Mã Đức thôi, thực lực của ông ta khủng bố đến mức thái quá.
Lần trước cô ta tận mắt nhìn thấy người đàn ông đó đấm một quyền trên tấm sắt, tấm sắt bị ông ta nện lõm vào!
Cao thủ như vậy nếu Lý Quân tới chỉ có thể chịu chết. Nghĩ tới đây, Kiều Phương lập tức yên tâm. Mà đúng lúc này, một tiếng phanh khẩn cấp vang lên.
Một chiếc Rolls Royce dừng lại trước cửa biệt thự, cửa xe mở ra, một bóng người nghênh ngang đi về phía biệt thự.
Chớp mắt, từ trong bóng tối phóng ra mấy người mặc đồ đen, ngăn cản đường đi của đối phương.
Trong phòng nghe được thanh âm nên ai nấy đều nhìn ra bên ngoài.
Khi nhìn bóng người kia, Kiều Phương sợ hãi hô lên: 'Là Lý Quân, anh ta tìm tới.”
Trong phòng.
'Tư Mã Đức sửng sốt.
Không ngờ đối phương thật sự tìm tới, đương nhiên năng lực không nhỏ! Gã nở nụ cười lạnh: "Tới cũng tốt, cho nó vào, tôi cùng nó chơi đùa chút!” Tư Mã Đức cười hắc hắc.
Vì thế, mấy tên áo đen vốn đang cản đường Lý Quân, nghe lệnh nên dạt ra hai bên tránh đường cho anh đi vào.
Trong đó có người nói: "Thiếu gia nhà tôi ở bên trong chờ cậu.”
Lý Quân ngẩng đầu, ánh mắt liếc lên cửa sổ, va chạm với tâm mắt của Tư Mã Đức.
Nhìn thấy nụ cười nghiền ngẫm của Tư Mã Đức, Lý Quân khinh thường hừ một tiếng, sau đó đi vào biệt thự.
“Mày là lão đại của Tống Bạch Long?” Lý Quân vừa mới vào, Tư Mã Đức liền mở miệng hỏi.
Thân thể gã hơi nghiêng về phía trước, tay sờ cằm, đánh giá Lý Quân từ trên xuống dưới, cả người lộ ra vẻ nắm chắc.
Lý Quân gật đầu: "Không biết anh đây là?”
'Tư Mã Đức cười hắc hắc nói: "Tự giới thiệu một chút, tao tên Tư Mã Đức, không giấu diếm mày, thuốc của bọn mày là tao nói Kiều Phương trộm.”
'Tư Mã Đức rất kiêu ngạo, rất đắc ý.
“Mẹ kiếp! Nhà mày đặt tên kiểu quái gì vậy?” Lý Quân phì cười ra tiếng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]