Gã đàn ông này làm bảo vệ cho nhà họ Nam Cung bao năm nay cũng chưa từng thấy ai kiêu ngạo như Ngô Huyền Tiễn, dám chạy tới trước cửa nhà họ Nam Cung, chĩa súng vào đầu bảo vệ.
Tay bảo vệ biết Ngô Huyễn Tiễn dám bóp cò súng chứ không phải doạ suông. Nhìn qua Ngô Huyễn Tiễn không khác gì đàn em của Lý Quân, còn cầm theo cả súng, hơn nữa mặt mũi vô cùng hung ác, ánh mắt nhìn ai cũng hung hãn, loại như Ngô Huyễn Tiễn không dám bắn người mới là lạ.
Cửa chính mở ra, ô tô tăng tốc vọt vào!
Ngô Huyền Tiễn vừa lái xe vừa chửi, không ngừng lải nhải liên tục bên tai Lý Quân rằng lát nữa đi vào phải để cho hắn túm cổ lão già Nam Cung Ngao kia tát cho vài phát!
“Lát nữa anh yên lặng cho tôi.”
Lý Quân lạnh lùng nói.
"Tiểu Tuyết, con không hiểu chuyện quá rồi đấy, thiếu gia nhà họ Thôi có lòng tặng quà cho con, con cũng không nhận?”
“Đúng vậy Tiểu Tuyết, cô làm vậy là phụ lòng tốt của thiếu gia nhà họ Thôi đói”
Trong phòng ồn ào, mọi người anh một lời tôi một câu, bọn họ ai cũng nôn nóng, mong sao Nam Cung Tuyết gả qua nhà họ Thôi ngay ngày mai luôn.
“Sao cậu lại tới đây?”
Lúc này, Nam Cung Hải đang ngồi ở cửa chơi điện thoại, vừa ngẩng đầu đã thấy Lý Quân đang đứng ở cửa, ngạc nhiên trừng to hai mắt.
Trước đó anh ta bị Lý Quân đánh nhưng không thể báo thù nên cứ canh cánh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3452395/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.