Trong văn phòng.
Lý Quân đặt Cố Nghiên lên ghế sofa.
Nhìn khuôn mặt nhuốm máu của cô, anh không khỏi có chút đau lòng.
Nếu không phải vì anh, Cố Nghiên sẽ không phải chịu thế này.
Chuyện này khiến Lý Quân cảm thấy vô cùng áy náy, tựa như bị dao cắt.
Cố Nghiên bị Phương Đông Trạch dùng chân đá vào đầu, may mắn trước đó Lý Quân đã truyền vào một chút chân khí, nếu không, e rằng lúc này cô đã hôn mê bất tỉnh.
Nhưng dù vậy, hiện tại thần trí Cố Nghiên cũng có mấy phần hoảng hốt.
Lý Quân giơ bàn tay lên đặt lên người Cố Nghiên, chân khí trong cơ thể anh lần lượt chảy vào trong cơ thể Cố Nghiên, khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Tuy nhiên Cố Nghiên không có tỉnh lại mà là chìm vào giấc ngủ sâu.
Đây là do Lý Quân cố ý làm, nếu tỉnh lại, cô sẽ phải chịu đựng đau đớn hơn nhiều.
Sau khi làm xong tất cả, Lý Quân thở phào nhẹ nhõm. Đường Trúc bên cạnh lẳng lặng nhìn tất cả, trong mắt vô cùng tò mò.
Lý Quân nói muốn chữa trị vết thương cho Cố Nghiên, cô vẫn đang thắc mắc Lý Quân không có dụng cụ gì thì làm thế nào để chữa trị.
Điều mà Đường Trúc không ngờ tới là Lý Quân vừa đặt tay lên người Cố Nghiên một lát, tình trạng của Cố Nghiên đã được cải thiện.
Mặc dù Cố Nghiên đang ngủ, nhưng Đường Trúc có thể cảm nhận được Cố Nghiên lúc này đã không còn yếu ớt như trước, hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3435467/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.