Lý Quân không phản ứng lại Tiểu Tây, mà dời ánh mắt nhìn sang quảng trường.
Lúc này, trên quảng trường lại có thay đổi. Mạnh Thanh Thiển bị Ngụy Nhiên nắm lấy cổ tay, dù sao cô cũng là một người phụ nữ yếu đuối, sau khi giấy giụa mấy lần cũng không thể thoát ra được.
Mà Ngụy Nhiên nhìn thấy Mạnh Thanh Thiển không nể mặt mình, ánh mắt có chút u ám.
"Thanh Thiển, trước mặt nhiều người như vậy, tôi vừa tặng hoa vừa tỏ tình với em là đã cho em thể diện lắm rồi, nếu như em còn từ chối nữa thì có hơi không biết điều phải không?"
Giọng nói của Ngụy Nhiên bình tĩnh hết mức có thể, nhưng bất cứ ai cũng có thể nghe thấy sự thiếu kiên nhãn và tức giận trong giọng nói của hắn.
Hiển nhiên, cho dù bị từ chối, hắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
"Buông tôi ra."
Khuôn mặt Mạnh Thanh Thiển lạnh lùng như sương, hai mắt tràn đầy sát khí, vẻ mặt còn có chút gì đó chán ghét.
Biểu cảm của Ngụy Nhiên dần dần trở nên dữ tợn. "Mạnh Thanh Thiển, tôi đã nói hết lời hay ý đẹp rồi, nếu em đã không biết điều như thế, vậy thì cũng không thể trách tôi không hiểu thương hoa tiếc ngọc."
Sau khi Ngụy Nhiên nói xong, hắn dùng sức kéo mạnh Mạnh Thanh Thiển về phía mình.
Đồng thời, hắn dùng tay còn lại ôm lấy Mạnh Thanh Thiển, muốn hôn lên mặt Mạnh Thanh Thiển.
Trên mặt Mạnh Thanh Thiển lộ ra chút hoảng sợ.
Ngay khi đối phương thò miệng ra định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3417403/chuong-271.html