Chương trước
Chương sau

Trương Hách là gia chủ nhà họ Trương ở thủ đô, xuất hiện ở Sở Châu không khác một vị tôn Đại Phật đến phàm trần.

Ở Sở Châu, người có thể động vào vị tôn này Đại Phật này có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng không thể nghi ngờ, Triệu Long Đồ là sự tồn tại có thể khiến gia chủ nhà họ Trương cũng cam tâm tình nguyện cúi đầu.

Vừa rồi hắn vội vàng kiểm tra vết thương của con trai nên không để ý xung quanh, giờ phút này hắn mới nhìn đến chiếc Ferrari bị đụng đến mức không còn hình dáng ban đầu kia.

Ferrari phiên bản giới hạn trên toàn thế giới.

Sở dĩ hắn có thể nhận ra kiểu dáng chiếc xe này còn bởi vì lần trước có một

người bạn trong giới kinh doanh tặng nó cho Triệu Long Đồ.

Cho nên hắn không quan tâm đến xe thể thao, nhưng hắn vẫn nhớ rất rõ chiếc Ferrari này.

Nhất là khi nhìn thấy biển số xe quen thuộc, mí mắt Trương Hách không khỏi nhảy dựng lên điên cuồng.

Con Ferrari chính là chiếc lúc trước đưa cho Triệu Long Đồ. "Thiếu gia, tôi đợi lâu mà mãi không thấy ngài đến, hoá ra ngài ở đây." Triệu Long Đồ mỉm cười đi đến trước mặt Lý Quân.

Về phần cảnh tượng tại hiện trường, hắn đã ghi nó vào trong mắt rồi, cũng hiểu rõ trong lòng.

Từ lâu, hắn đã nghe nói mấy vị đại thiếu gia nhà họ Trương, nhà họ Chu và nhà họ Lưu có những việc làm xấu, nhưng lại không ngờ bọn họ vừa tới Sở Châu đã đắc tội vị này.

Đúng là thành sự không có, bại sự có thừa.

"Tôi gặp được mấy vị đại gia từ thủ đô đến, bọn họ muốn bắt nạt một người dân thường nhỏ bé như tôi, nên tôi chơi với bọn họ một chút."

Lý Quân lại móc ra một điếu thuốc, thuận tiện đưa cho Triệu Long Đồ một cây. "Chút chuyện nhỏ này thì giao cho tôi xử lý là được."

Triệu Long Đồ được sủng ái mà lo sợ, hắn nhận điếu thuốc Lý Quân vừa đưa tới, lại vội vàng lấy bật lửa ra châm thuốc cho Lý Quân.

Cách đó không xa.

Trương Hách, Chu Tổ Mậu và một đám người giàu nhìn thấy dáng vẻ vô cùng quen thuộc giữa Lý Quân và Triệu Long Đồ, trái tim không khỏi đập nhanh thình thịch.

Bọn họ biết lần này mình đá vào tấm sắt rồi. Sau khi do dự một lát, Trương Hách đang định bước lên phía trước hỏi thăm xem lần này mình đã xúc phạm ai, thì nhìn thấy cảnh Triệu Long Đồ đích thân châm điếu thuốc cho Lý Quân thì tê dại cả da đầu.

Mấy vị thiếu gia ban đầu còn tưởng rằng chỗ dựa của mình tới, đang ưỡn ngực thẳng lưng cũng triệt để run chân.

Cuối cùng, sau khi nhận được cái gật đầu của Lý Quân, Triệu Long Đồ mới quay đầu lại giải quyết mâu thuẫn này.

Hắn lạnh lùng đi đến trước mặt Trương Hách.

Không đợi Trương Hách lên tiếng, hắn đã giơ tay tát vào mặt Trương Hách một phát.

Trương Hách là gia chủ nhà họ Trương, địa vị phi phàm, nhưng giờ phút này bị quăng cho một cái tát mà chỉ sửng sốt không dám nổi giận, ngược lại còn cúi đầu

càng thấp xuống.

Mấy người bọn họ có thể liên lạc với Triệu Long Đồ, nên đương nhiên sẽ biết thân phận đằng sau Triệu Long Đồ.

Đương nhiên, con của hắn là Trương Dương không có lòng dạ giống như cha già nhà mình. Lúc này, hắn tức miệng mắng to: "Họ Triệu, ông dám đánh cha tôi, con mẹ

nó ông muốn chết à?"

Vừa dứt lời, một người đàn ông bên cạnh Triệu Long Đồ bước ra ngoài, người nọ lên gối một cái khiến Trương Dương chảy nước mắt ròng ròng.

Đồng thời, một chiêu thức cầm nã xuất hiện, chỉ nghe thấy một tiếng rắc vang lên, toàn bộ cánh tay Trương Dương đều bị vặn gãy, hắn lại thê thảm hét lên lần nữa.

Lần này, ngay cả Trương Hách cũng không nhịn được nổi giận ra mặt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.