“Đương nhiên, nếu cậu không nói, tôi có cách tìm hiểu.”
Lý Quân không khỏi giễu cợt nhếch khoé môi: “Tôi không có bất kỳ thế lực hay gia tộc nào chống lưng, bản thân tôi là gia tộc lớn nhất, còn nhà họ Hà thì sao?”
“Đừng nói là thiếu gia nhà họ Hà, cho dù người đứng đầu nhà họ Hà đến, tôi vẫn dám nhổ nước bọt lên mặt hắn”
Nghe thấy vậy, Tiêu Viễn Sơn không khỏi lộ ra vẻ mặt có chút kỳ lạ.
Khí thế trên người Lý Quân lúc này khiến ông ta có chút hoảng hốt, phảng phất như nhìn thấy bóng dáng của một số người.
Chỉ là những người đó kiêu ngạo vì họ có sức mạnh để nổi bật giữa đám đông.
Còn chàng trai trước mặt này làm sao có thể so được với họ.
Không có thực lực mà kiêu ngạo chính là một trò cười.
“Cậu kiêu ngạo trong xương cốt, nhưng thật đáng tiếc, hôm nay tôi sẽ bẻ gấy xương cậu, bẻ gãy sống lưng cậu và biến cậu thành một con chó năm trên mặt đất vẫy đuôi xin tha”
Nói đến đây, ánh mắt Tiêu Viễn Sơn lộ ra một chút tàn nhẫn.
Ông ta có thể tùy tiện giết cả một gia đình, nói cho cùng cũng chẳng phải hạng người lương thiện.
Vừa nói, ông ta vừa dặn dò thuộc hạ của nhà họ Hà đang đứng ở cửa: “Đóng cửa lại, bẻ gãy tay chân người này, kể cả xương sống, sau đó ném ra đường, tôi muốn cho
người dân Sở Châu biết số phận của kẻ xúc phạm nhà họ Hà”
“Lời nói của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395876/chuong-254.html