Một vị lão sư nào đó đã nói qua, chuyện bi ai nhất trong đời chính là người còn sống, nhưng tiền thì không còn.
“Hai trăm triệu.”
Hà Phong Nam lại ra giá.
Sau khi nói xong, thấy xung quanh còn có người muốn đấu giá, mặt Hà Phong Nam nhất thời trầm xuống, lớn tiếng nói: “Chư vị ở đây, tôi là đệ tử nhà họ Hà ở kinh thành, Chu Quả này tôi nhất định phải có, hy vọng mọi người có thể cho nhà họ Hà tôi mặt mũi, để cho tôi lấy được Chu Quả này”
Vừa nói xong, những người vốn muốn đấu giá lập tức lặng lẽ dừng lại.
Nhà họ Hà đối với các gia tộc ở Sở Châu mà nói, đó chính là quái vật khổng lồ.
Nếu Hà Phong Nam đã nói như vậy, nếu còn cạnh tranh với anh ta, vậy chẳng khác nào là đối nghịch với nhà họ Hà, không cho anh ta mặt mũi.
Các tiểu thế gia ở Sở Châu nếu chọc vào nhà họ Hà, nói không chừng sẽ dẫn tới hoạ diệt môn.
Chu Quả mặc dù tốt, nhưng cũng phải có mệnh dùng mới được.
Trên đài cao, sắc mặt Tống Chân nhất thời khó coi.
Trong dự đoán của cô, quả Chu Quả này có thể bán được với giá bảy trăm triệu.
Nhưng Hà Phong Nam vừa nói như thế, không ai đấu giá nữa, bị Hà Phong Nam lấy hai trăm triệu lấy đi, tương đương công ty Dược Vương trực tiếp tổn thất năm
trăm triệu.
Nhưng trong lòng tuy rằng phẫn nộ, nhưng Tống Chân cũng không dám nói gì, chỉ có thể nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395874/chuong-252.html