Nam Cung Hải bị Lý Quân chọc tức đến mức nổi trận lôi đình.
“Không ngờ thằng nhóc này lại mạnh miệng như vậy, còn dám nói đánh gấy răng cửa của mình, đúng là mạnh miệng.”
“Nếu không phải người của Lục Phiến Môn xuất hiện, mình sẽ dạy cho nó một bài học nhớ đời.”
Nam Cung Hải lạnh giọng nói: “Nhóc con, cậu sẽ phải trả giá cho những gì mình đã nói vào hôm nay.”
Nói xong, anh ta phẫn nộ phất tay áo, leo lên chiếc limousine bên cạnh rồi đi thẳng.
Sau khi Nam Cung Hải đi, Nam Cung Tuyết vẫn rất lo lắng.
“Lý Quân, thật ra anh không cần đứng ra bảo vệ em, anh trai em là người có thù tất báo.”
“Tuy nhiên anh đừng lo, em sẽ không để anh ấy làm tổn thương anh đâu” “Em sẽ giải quyết thỏa đáng chuyện của nhà Nam Cung và nhà họ Thôi.” Lý Quân lại bày ra vẻ mặt không quan tâm.
“Haizz!” Nam Cung Tuyết thở dài.
Mặc dù bây giờ cô rất ghét gia đình mình, nhưng cô cũng biết anh trai mình không sai.
Dù sao Sở Châu cũng quá nhỏ, cho dù là gia tộc quyền thế nhất ở Sở Châu thì cũng không đáng nhắc tới trước mặt nhà Nam Cung.
Lý Quân không biết nhà Nam Cung có thực lực như thế nào, cho nên mới có thể tự tin như vậy.
“Cô sống ở đâu? Tôi đưa cô về.” Lý Quân nhìn Nam Cung Tuyết rồi nói.
“Em mua một căn hộ gần đây, tạm thời ở đó, anh không cần đưa em về, tự em về được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395853/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.